Mà phong lôi ưng tộc bất quá là một trong những tộc đàn nhất đẳng trong yêu vực, tộc đàn tương đương với phong lôi ưng tộc tuy không nhiều những cũng không ít. Mỗi một tộc đều chiếm phạm vi tương đương phong lôi ưng tộc, nhỏ nhất cũng khoảng bốn mươi vạn dặm.
Đối với toàn bộ yêu vực mà nói, mấy tên yêu tu Trúc Thai kỳ hay Dẫn Hồn kỳ không biết bao nhiêu mà tính, nếu yêu tu không đạt tới Kim Đan kỳ trở lên, rất ít khi rời khỏi phạm vi tộc đàn của chính mình, vì vậy đám yêu tu Cổ Thần giết chỉ có kiến thức đối với phạm vi quản hạt hơn 10 vạn dặm của thương lang tộc cùng với một ít lãnh địa phụ cận thương lang tộc mà thôi.
Đối với phong lôi ưng tộc, chỉ là nghe tên, không hề biết tình huống thực tế.
Đối với độ rộng lớn của yêu vực Đông Hoang, Cổ Thần từ kiếp trước đã có mường tượng qua, nhưng lúc này vẫn như trước bị chấn động mạnh mẽ, toàn bộ Trung Hoang, tứ đại Đế Đình cộng lại cũng chỉ có diện tích hơn 200 vạn dặm, cộng thêm diện tích Thánh Đình Đại Kiền cũng chỉ là hơn 400 vạn dặm mà thôi.
Trong yêu vực, lãnh địa của một phong lôi ưng tộc cũng đã đương tương với một phần ba Trung Hoang rồi, như vậy rốt cuộc yêu vực Đông Hoang rộng lớn tới mức nào? Thực sự nghe mà rợn cả người.
Mang theo tâm tình chấn động, Cổ Thần một đường phi độn theo hướng tây, mấy ngày sau đã tới Thương Lang Động Phủ.
- Lang Vương… Người đã về rồi.
Cổ Thần vừa mới hạ xuống bên ngoài Thương Lang Động Phủ lập tức có mấy tiểu yêu Trúc Thai kỳ chạy ra nghênh tiếp.
Cổ Thần gật đầu, đi vào Thương Lang Động Phủ, nói:
- Ngươi phân phó xuống dưới, không có đại sự thì đừng cho bọn chúng quấy rầy ta!
- Rõ, lang vương,
Tiểu yêu gật đầu nói.
Cổ Thần trực tiếp đi vào hậu phủ Thương Lang Động Phủ, gọi tất cả tiêu yêu và mẫu yêu lang ra, dặn dò:
- Không có mệnh lệnh của bản vương, không cho phép kẻ nào chạy vào.
Đợi khi động phủ không còn một bóng người, Cổ Thần lập tức tiến hành tìm kiếm mọi thứ lưu lại trong Thương Lang Động Phủ. Đám tiểu yêu và mẫu yêu thấy lang vương có chút lạ lùng, nhưng đều không dám nói câu gì, lập tức thi hành.
Trong Đông Hoang, sản vật phong phú, tuy rằng thương lang tộc chỉ là một tộc đàn tầng trung bình, nhưng dù sao cũng quản lý lãnh địa hơn mười vạn dặm, Thiên Dạ Lang Vương xác thực tích lũy không ít bảo bối.
Một ít linh thảo khó xuất hiện tại Trung Hoang, tài liệu luyện chế pháp bảo đặc thù Cổ Thần tìm ra không ít, nhưng khiến Cổ Thần kinh hỉ chính là, tại một chỗ có cấm chế phong ấn dĩ nhiên tìm ra một đống lớn linh thạch trung phẩm, Cổ Thần tính toán, có hơn ba vạn khối.
Một khối linh thạch trung phẩm tương đương với 100 khối linh thạch hạ phẩm, ở đây có ba vạn khối linh thạch trung phẩm chính, như vậy tương đương với ba trăm vạn linh thạch hạ phẩm.
Từ khi bước vào Thần Hải cảnh, Cổ Thần tu luyện hầu như chỉ hấp thu linh thạch trung phẩm là chính, trước kia lấy được mấy nghìn linh thạch trung phẩm trong Càn Khôn Trạc của gã ma tu Tà Băng Tông, hiện tại đã tiêu hao sạch sẽ, không có linh thạch trung phẩm bổ xung, thời điểm tu luyện Cổ Thần không thể làm gì khác hơn là hấp thu linh thạch hạ phẩm, so với linh thạch trung phẩm hiệu quả kém hơn bốn lần.
Tuy rằng trong Càn Khôn Trạc có hơn ba trăm khối linh thạch thượng phẩm, thế nhưng linh thạch thượng phẩm quá mức trân quý, chỉ khi đến tu vi Mệnh Tuyền cảnh mới có thể triệt để hấp thu linh khí ẩn chứa trong linh thạch thượng phẩm, hiện tại chỉ có thể hấp thu tối đa một nửa linh khí, như vậy quá mức hao phí rồi.
Một lần lấy được hơn ba vạn khối linh thạch trung phẩm, cũng đủ cho Cổ Thần tu luyện một mạch tới Mệnh Tuyền cảnh không cần phải lo lắng thiếu linh thạch trung phẩm, đồng thời còn có dư thừa chút ít.
Sau khi thu hết toàn bộ linh thạch vào Càn Khôn Trạc, trong lòng Cổ Thần rất vui mừng, số lượng linh thạch này hắn tối đa dùng hết hai vạn khối, còn thừa một vạn khối, trong lòng hắn đã có tính toán, phân nửa cung cấp cho phụ thân hắn, phân nửa tặng sư tỷ, bọn họ không tu luyện Phệ Linh Quyết như hắn, có số lượng linh thạch này nhất định đủ khiến tu vi tăng trưởng nhanh hơn không ít.
Ngoại trừ linh thạch, linh thảo, tài liệu pháp bảo, trong Thương Lang Động Phủ có rất nhiều, thậm chí là có một số vật phẩm vô cùng kỳ lạ chẳng thấy bao giờ xuất hiện tại Trung Hoang, những vật phẩm này đối với tu luyện không có bao nhiêu tác dụng, Cổ Thần từ trong số đó nhìn thấy một khối thủy tinh màu tím.
Khối thủy tinh màu tím này có vô số mặt, mỗi một mặt đều cso thể phản quang lại cảnh vật xung quanh, thoạt nhìn tầng tầng lớp lớp, cộng thêm sản sinh một tầng quang mang màu tím mộng ảo, nhìn mỹ luân mỹ huyễn, như đang trong mộng.
- Khối thủy tinh màu tím này thực xinh đẹp!
Tiểu Bạch đứng bên cạnh Cổ Thần, hài lòng cười nói.
Cổ Thần mỉm cười:
- Nhìn bên ngoài rất giống sư tỷ, xinh đẹp thiên tiên, như đang trong mộng ảo, tặng cái này cho sư tỷ, nàng nhất định rất thích.
Tiểu Bạch chu miệng nói:
- Ta cũng muốn nó!
- Này...
Cổ Thần có chút chần chờ, nói:
- Ngươi nhìn trong động phủ này còn thích cái gì hay không, cứ việc lấy đi, sau này nếu gặp phải loại thủy tinh này sẽ dành cho ngươi? Hiện tại chỉ có một khối, ta muốn tặng sư tỷ!
Tiểu Bạch mỉm cười, gật đầu:
- Cũng được…
Không có mệnh lệnh của hắn, không có một yêu tu nào dám can đảm tự ý tiến vào hậu phủ, rất nhanh Cổ Thần đã dò xét từ trên xuống dưới một lần, rốt cuộc cũng tìm ra một phần địa đồ.
Bất quá khiến Cổ Thần thất vọng chính là, một phần địa đồ này chỉ ghi lại phạm vi 60 vạn dặm, bên trên ghi lại lãnh địa phương viên hơn 50 vạn dặm của hắc hổ tộc cùng với một ít địa phương tiếp giáp xung quanh.
Đối với vị trí địa lý trong phạm vi lãnh địa hắc hổ tộc có thể nói ghi chép phi thường tường tận, thương lang tộc và xích chuẩn tộc ở phương hướng tây nam lãnh địa hắc hổ tộc, mà sào huyệt hắc hổ lĩnh của hắc hổ tộc ở trung tâm lãnh đại, Thương Lang Động Phủ thì ở phương bắc, hơi nghiêng về phía tây, khoảng chừng cách nhau 23 vạn dặm.
Thương lang tộc chỉ có địa đồ phạm vi lãnh địa hắc hổ tộc, trong lòng Cổ Thần thầm tính toán, chỉ sợ trong tay hắc hổ tộc cũng chỉ có địa đồ phạm vi lãnh địa phong lôi ưng tộc.
Muốn lấy được toàn bộ địa đồ yêu vực, sợ rằng chỉ có loại tộc đàn nhất đẳng như phong lôi ưng tộc mới có.
Yêu vực to lớn, những tộc đàn không dưới nhất đẳng thực sự khó mà biết được.
Cổ Thần nhíu mày, yêu vực này rộng lớn không gì sánh được, Trung Hoang rộng mấy trăm vạn dặm cũng chỉ tiếp giáp với một phần yêu vực mà thôi, theo chiều từ nam tới bắc, phía nam yêu vực còn giáp với Hỏa Hải Nam Hoang, phía bắc giáp với Băng Nguyên Bắc Hoang, không có địa đồ trong tay, cũng không biết nơi này là nam bộ hay bắc bộ yêu vực, nếu chỉ đi thẳng về hướng tây, có thể hay không trở về Trung Hoang thì không người nào biết được. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Trong lòng Cổ Thần ngưng trọng, ánh mắt rơi vào bản đồ Hắc Hổ Lĩnh, nếu như có thể lây được địa đồ lãnh địa của phong lôi ưng tộc, có thể nhìn ra được một ít đầu mối, cũng có thể phán đoán ra phương vị.
Trung Hoang, Hư Thiên Tông…
Lúc này đã là hạ tuần tháng chín, cuối thu không khí mát mẻ.
Ngày hôm nay, Hư Thiên Tông có một vị khách nhân, vị khách này có thân phận không hề đơn giản, chính là tông chủ Thiên Đạo Tông, Đạo Vô Cực.
Thiên Đạo Tông là một môn phái đặc thù, số lượng môn nhân cực nhỏ, tu sĩ thiên hạ không ai biết tông môn này ở nơi nào?
Thiên Đạo Tông này đặc thù ở chỗ nào? Là thiên đạo mà không phải thiên đạo, đại đạo dã…
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chân Tiên
Chương 241: Thiên Đạo Thiên Đạo
Chương 241: Thiên Đạo Thiên Đạo