- Điều này không thể trách Âu Dương được. Hắn là một người chưa bao giờ tin tưởng vào vận mệnh. Bây giờ vận mệnh lại cứng rắn đẩy hắn đến một bước này, ngươi bảo hắn phải lựa chọn thế nào?
Đây là lời Bạch Hủ Minh nói. Dù sao Bạch Hủ Minh đã dạy Âu Dương nhiều năm như vậy, vẫn tương đối hiểu rõ Âu Dương. Âu Dương xem như là một người làm việc tuỳ theo tính. Nếu như hắn muốn làm, cho dù tất cả mọi người trên thế giới phản đối hắn vẫn kiên trì suy nghĩ của mình đi theo con đường của mình.
- Thật ra ta có thể nhìn ra được, Âu Dương thật sự rất mệt mỏi...
Yên Hồng từ vẻ uể oải Âu Dương tình cờ lộ ra có thể hiểu rõ, tranh nhiều năm như vậy, đoạt nhiều năm như vậy Âu Dương thật sự đã mệt mỏi. Hắn không muốn tiếp tục đi tới nữa.
Thật ra có câu nói rất hay. Rất nhiều người cố leo núi, bởi vì bọn họ không biết trên đỉnh ngọn núi có mỹ cảnh gì hay không. Bọn họ muốn leo lên đỉnh núi xem rốt cuộc có cái gì. Nhưng tới khi chân chính lên đến đỉnh núi người ta lại phát hiện, hóa ra cảnh vật đẹp nhất lại ở dưới chân núi và giữa sườn núi...
Cảm giác mất mát như vậy, người bình thường khó có thể chịu đựng. Tại tiểu thế giới, Âu Dương từ một thiếu niên sơn thôn từng bước trở thành một Thần Xạ Thủ, trở thành một bán yêu giả vô dụng nhất, sau đó không ngừng phá vỡ quy tắc của thế giới này, với thiên phú cực kém từng bước đi tới ngày hôm nay. Đó là cả chặng đường mà bất kì ai cũng khó có thể tưởng tượng được. Mà bây giờ hắn mệt mỏi, hắn thật sự mệt mỏi.
Yên Hồng biết, hiện tại Âu Dương đã nghĩ để bằng hữu của mình bình an, để người yêu trở lại sát bên cạnh, sau đó dẫn theo bằng hữu, dẫ theo người yêu không ngừng tới thăm mỗi thế giới, một đời không xảy ra bất kỳ chuyện gì!
- Cả đời này của Âu Dương có rất nhiều nhân chứng. Ta chứng kiến hắn bắt đầu từ Chân Linh Giới. Các ngươi chứng kiến hắn khi ở Tiên giới. Nếu như tất cả đám người chúng ta xuất hiện yêu cầu Âu Dương ra tay, hắn nhất định sẽ ra tay. Nhưng như vậy Âu Dương không thắng được!
Bạch Hủ Minh nhìn bầu trời mù mịt, vô số ác quỷ oan hồn đang bồng bềnh chung quanh.
- Sở quốc sư! Tuy rằng linh hồn của ngươi chỉ có một phần không trọn vẹn, nhưng ta tin tưởng ngươi nhất định còn nhớ Âu Dương đúng không?
Ngụy Bỉnh Dập nhìn một bên một linh hồn thể đang ngơ ngác ngồi xổm ở một chỗ. Đây cũng chính là linh hồn của Sở Tương Hợp đã từng bị hủy diệt.
Mặc dù linh hồn bị hủy diệt, nhưng vẫn rơi vào trong luân hồi. Chỉ có điều sau khi linh hồn bị nghiền nát người vĩnh viễn không được siêu sinh. Nhưng bây giờ luân hồi bị đóng lại. Vô số tàn hồn từ trong luân hồi tuôn ra. Những lão đại này mất sức của chín trâu hai hổ không ngờ thật sự liều lạng lấy được linh hồn của Sở Tương Hợp ra ngoài.
- Nhân chứng thực sự của hắn tại tiểu thế giới là trung đội số 7. Đó mới là đời ban đầu của hắn. Còn người khiến Âu Dương thực sự biết ơn nhất chính là Trịnh Khôn!
Sở Tương Hợp mở miệng. Tuy rằng Sở Tương Hợp nhìn qua có phần ngơ ngác, nhưng không có nghĩa là linh hồn của Sở Tương Hợp không có ký ức!
- Đời ban đầu... Trịnh Khôn là ai?
Thật ra những chuyện liên quan với Trịnh Khôn, ngay cả đám người Lăng Túc cũng không rõ ràng lắm. Từ trước đến nay Âu Dương vẫn không hề đề cập với bọn họ về chuyện này.
- Thiên yêu Trịnh Khôn, coi như là thúc thúc của Trịnh Tú Nhi. Năm đó Âu Dương dẫn theo một đội xuất chinh tới hội võ tứ quốc. Đó là một lần thất bại duy nhất của cả đời Âu Dương! Chính thất bại đó khiến tất cả chiến hữu của Âu Dương đều chôn xương trong Tỏa Yêu Tháp! Đó cũng là một lần thống khổ nhất của Âu Dương! Sau đó, tất cả ân oán với Trịnh gia cũng bắt đầu bởi vì nó! Trịnh Khôn ở trong Tỏa Yêu Tháp đã truyền thụ Tu phục thuật cho Âu Dương đồng thời chỉ dẫn cho Âu Dương con đường để Âu Dương có thể đi ra khỏi Tỏa Yêu Tháp! Nếu như có thể tìm được linh hồn Trịnh Khôn, nếu như có thể tìm được chuyển thế của những người đã chết trong trung đội số 7, tất cả mọi người chúng ta cho Âu Dương mượn niềm tin, hắn nhất định có thể bước qua được bước cuối cùng kia!
Sở Tương Hợp bỗng nhiên đứng dậy.
- Trịnh Khôn. Được! Ta sẽ bảo Yêu tộc dùng toàn lực tìm kiếm linh hồn của Trịnh Khôn!
- Ta sẽ bảo Ma tộc cùng ra tay!
Ngụy Bỉnh Dập cũng gật đầu.
- Thật ra Âu Dương đã sớm tới biên giới chí cao vô thượng. Hắn đã thật sự đạt đến tâm muốn chính là niệm đạt. Hiện tại hắn chỉ thiếu chính là dũng khí chém tất cả. Bởi vì có quá nhiều thứ hắn không bỏ xuống được! Tình, nghĩa, ân! Tất cả những thứ này Âu Dương đều không bỏ xuống được. Chúng ta lấy niềm tin của mọi người để chỉ dẫn cho Âu Dương đi một đoạn đường. Mặc dù chém tất cả hắn cũng sẽ không bị lạc mất chính mình!
Bạch Hủ Minh nhìn những người ở chỗ này nói. Nguồn truyện:
- Được! Chúng ta lấy niềm tin của mọi người làm chỉ dẫn cho Âu Dương trên đoạn đường cuối cùng này, để chúng ta nhìn thấy một chí cao vô thượng thật sự chém hết tất cả lại không quên tất cả. Một chí cao vô thượng có thể lật tung Thiên Đình, một chí cao vô thượng có thể thật sự khống chế thế giới trong tay!
Yên Hồng cũng vô cùng kích động.
- Lấy thân hóa đạo! Đây chính là bước cuối cùng của Âu Dương. Bước cuối cùng của tâm muốn là niệm đạt chính là lấy bản thân làm thiên địa, bản thân làm luân hồi, bản thân chính là ngàn vạn đạo trong thế gian!
Một nhóm người bắt đầu kích động. Tuy rằng bọn họ không có cách nào thật sự đạt đến một bước này, tuy nhiên bọn họ có thể tận mắt thấy bằng hữu tốt nhất đạt được chí cao vô thượng. Điều này cũng khiến người ta cảm thấy kích động.
Không phải không có người đạt được cấp bậc như Âu Dương. Thiên Vương, Minh Hậu, Thiên Đế, thậm chí còn có một đám cường giả trên Thiên Đình. Bọn họ đều chỉ cách chí cao vô thượng có một bước cuối cùng! Chỉ có điều bọn họ đều thiếu một chút. Đó chính là bọn họ không bỏ được tất cả mọi điều trên thế gian này.
Hay là đã từng có người từng thử chém tất cả, nhưng khi chém tất cả người cũng không tồn tại. Người này thật sự vẫn không có cách nào đạt được chí cao vô thượng.
Còn chí cao vô thượng chân chính là tự mình chém tất cả. Nhưng chém hết tất cả cũng không phải là nói chém một cách ngu ngốc! Mà lấy niềm tin của vô số người làm đao, chém hết tất cả tà niệm của mình, khiến mình đạt được một loại cấp độ vượt ra ngoài siêu nhiên với.
- Tập hợp tất cả tình và nghĩa của cả đời Âu Dương. Đây chính là trận chiến cuối cùng của chúng ta!
Tiểu Nhạc cũng rất kích động. Lấy niềm tin của tất cả mọi người làm trận chiến cuối cùng, khiến thời đại lớn hoàn toàn kết thúc sau một trận chiến đấu!
- Nếu như có thể thắng được trận chiến cuối cùng này, chúng ta chính là người khai thiên tích địa!
Bạch Hủ Minh biết, quá khứ là mỗi một thời đại. Nếu như thật sự có thể chém được tất cả, đó thật sự chính là khai thiên tích địa. Đến lúc đó sẽ không còn thời đại lớn nào nữa, vận mệnh cũng sẽ không còn kết thúc!