DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Toái Hư Không
Chương 58: Tầng thứ hai Hồn Kinh (2)

[Bần tăng có bản lĩnh để làm Hỏa Kỳ Lân thăng cấp không?]

[Linh Tự Chân Ngôn có hai tác dụng, thứ nhất là ổn định vũ hồn, hai là giúp người khác có được vũ hồn. Làm thế nào để vũ hồn có thể thăng cấp đây?]

[Nói như vậy bần tăng không có cách nào trị bệnh cho Hỏa Kỳ Lân sao?]

Không đúng!

Trầm Côn bỗng nhiên phát hiện một chuyện vô cùng quỷ dị, tuyệt đối là chuyện tuyệt vời!

Tính toán thời gian, Trầm Côn và Hỏa Kỳ Lân nói chuyện đã dùng hơn mười giây, Vương Kiêu kích động Hỏa Kỳ Lân cũng hơn ba mươi giây. Cuối cùng Hỏa Kỳ Lân nói ra tâm tình của hắn, ít nhất cũng hơn hai mươi giây…

Hạn chế một phút đồng hồ của pháp tướng, đã quá lâu rồi!

Nhưng mà pháp tướng của Trầm Côn vẫn chưa biến mất?

Chẳng lẽ…

Hồn kinh của Trầm Côn cũng đã thăng cấp!

Lần trước sau khi tụ linh thăng cấp Hoàng Nguyên vũ tông, Trầm Côn vẫn chưa từng sử dụng lực lượng của Hồn Kinh, thế nên không biết Hồn Kinh đã có biến hóa.

- Trầm Côn, đã qua một phút, tại sao ta vẫn có thể thấy ngươi?

Vương Kiêu cũng đã phát hiện ra sự khác thường.

- Để ta suy nghĩ một chút…

Trầm Côn vuốt cái đầu bóng lưỡng nghĩ ngợi. Không còn gì nghi ngờ nữa, thời gian hạn chế của Hồn Kinh đã kéo dài, lực lượng đã gia tăng rồi…

Mấu chốt là, sau khi trở nên mạnh mẽ, Hồn Kinh có tác dụng gì? Có năng lực gì mới không?

Trầm Côn nghĩ đến đau cả đầu, khi còn ở Thiếu Lâm tự, hắn nghĩ lão tăng quét rác bị bệnh thần kinh, không lưu tâm đến nội dung của Hồn Kinh. Cho tới bây giờ, hắn mới học xong tầng thứ nhất Linh Tự Chân Ngôn, nhưng mà tầng thứ hai, tầng thứ ba…Phật tổ ạ, bần tăng tại sao không nghĩ tới?

Mẹ nó chứ!

Bần tăng nhất định nhớ!

Trầm Côn tự vả miệng mình một cái, ngồi xổm xuống, liều mạng nghĩ…

Đúng rồi, có chút ấn tượng, Hồn Kinh chín tầng, tầng thứ nhất là Linh, tầng thứ hai tên là Tiêu.

Tiêu tự chân ngôn, chính là Kim Cương luân ấn, cùng với ba lời chú của Minh Vương…

Hơn nữa sư phụ đã từng giải thích qua, tiêu tự chân ngôn, có thể gia tăng tuổi thọ và tinh lực, có quan hệ tới sinh mệnh lực…

Sinh mệnh lực???

Trong lòng Trầm Côn chợt nảy lên, nếu nói tiêu tự chân ngôn dùng để cường hóa sinh mệnh lực, nếu dùng trên vũ hồn…vũ hồn là linh hồn, tăng sinh mệnh lực của vũ hồn, không phải là làm mạnh lên sinh mệnh lực của vũ hồn sao, cũng là tăng mạnh lực lượng của vũ hồn?

Tiêu tự chân ngôn, dùng để thăng cấp vũ hồn?

- Hắc hắc, phát tài, phát tài rồi…

Trầm Côn thể hiện ra nụ cười vỉa hè đê tiện của mình:

- Ta hiểu rồi, minh bạch rồi! Tiêu tự chân ngôn, chính là dùng để giúp vũ hồn thăng cấp!

- Hỏa huynh, cúi xuống, để ta thử một chút!

Trầm Côn không thể đợi thêm nữa.

- Ngươi muốn thử cái gì?

Hỏa Kỳ Lân tò mò không hiểu gì.

- Đợi lát nữa nói sau, ta còn có thể hại ngươi sao?

Miệng Trầm Côn đọc theo lời chú của Minh Vương, cùng lúc đó hai tay khép lại, mười ngón tay đối lập nhau, hai ngón trỏ đặt dưới ngón giữa, đúng là hình ảnh của kim cương luân ấn.

- Nam vô ngã phật, hang tam thế yết ma hội…

Bất động Minh Vương pháp tướng chỉ có hai cánh tay, cầm hai pháp khí của đạo sĩ, theo lời chú mà Trầm Côn nhớ, pháp tướng của hắn thay đổi, tràn ngập vẻ hùng vĩ, sau đầu sinh ra hai đầu Minh Vương, sau lưng mọc ra sáu cánh tay, cầm trong tay pháp khí của đạo sĩ…

Niệm kinh xong, Trầm Côn biến thành ba đầu tám tay, thân hình Minh Vương so với Hỏa Kỳ Lân to lớn hơn rất nhiều!

- Hỏa Kỳ Lân, nhận lực lượng của ta!

Trầm Côn đem Hồn Kinh phát huy đến cực hạn, tám cánh tay giơ lên cao, tám phápkhi cũng chỉ ấn đường của Hỏa Kỳ Lân. Ngay tức khắc, tám Đạo Phật chỉ từ pháp khí bay ra, xoay trên đầu Trầm Côn một vòng, sau đó chui vào cơ thể của Hỏa Kỳ Lân.

Nhất thời, thân hình Hỏa Kỳ Lân biến lớn thêm, cái sừng trên đầu cũng dài hơn một thước, vảy và ngọn lửa của nó vốn màu hồng, nhưng khi thân hình biến hóa cũng dần biến thành màu đỏ nhạt, rồi màu đỏ, rồi màu trắng xanh!

- Hống!

Hỏa Kỳ Lân lại rít gào, không phải là bi phẫn khi mới gặp, cũng không phải là vui sướng, mà là tiếng gầm của lực lượng, tiếng gầm phát tiết!

Trầm Côn cuối cùng đã làm gì với cơ thể ta? Vì sao cơ thể ta gần như nổ tung, gần như không thể khống chế sức mạnh bùng nổ?

Còn có ngọn lửa của Kỳ Lân ta!

Màu trắng xanh, màu sắng sáng chói, ngọn lửa màu xanh này giống với tam vị chân hỏa của ta năm đó!

Cảm giác lực lượng vô cùng mạnh mẽ, cả tam vị chân hỏa, hai thứ cùng một chỗ, không phải là cảnh giới võ tôn ta luôn khao khát sao?

- Tam vị, Hỏa Kỳ Lân!

Hỏa Kỳ Lân không nhịn được ngửa đầu hô to điên cuồng, ngọn lửa xanh trắng trên người nó tràn ra, nháy mắt thiêu đốt cả sơn cốc, sau đó bắn lên trên trời, bao trùm cả mặt đất, ngọn lửa vô biên, bao gồm lực lượng vô hạn!

- Ta, ta thật sự đã thăng cấp?

Sau khi thử nghiệm, ngơ ngác nhìn ngọn lửa mình tạo ra, Hỏa Kỳ Lân không nói ra lời.

- Nói cha ta biết, ta bây giờ là cấp bậc gì??

Nó đột nhiên rống lên với Vương Kiêu.



Vũ hồn: Xích Địa Bách Lý!

Năng lực thứ nhất: tăng mạnh công kích hệ hỏa, tăng nhiều ít quyết định bởi cấp bậc của võ giả!

Năng lực thứ hai: tăng thêm phòng ngự hỏa hệ, Thiên Giới thần hỏa, Địa Phủ âm hỏa, Nhân Gian phàm hỏa đều không thể gây thương tổn cho võ giả!

Năng lực ba: tự nhiên có được Hỏa Khống khu vực, trong phạm vi mười bước, có thể tạo ra lửa, ngăn cản võ giả khác!

Biến hóa: có thể tấn cấp lên cấp truyền thuyết Xích Địa Thiên Lý, cũng có thể thoái hóa thành vũ tôn cấp Xích Địa Tiêu Thổ!



Vương Kiêu lạnh lùng nói ra cấp bậc hiện tại của Hỏa Kỳ Lân.

- Ta… ta đã là vũ hồn cấp Võ Tôn sao?

Thân thể Hỏa Kỳ Lân cứng ngắc lại, nhìn Vương Kiêu như muốn chứng thực lại.

- Với khả năng quan sát của Vương Kiêu ta còn có thể giả sao?

Vương Kiêu hừ lạnh. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL

- Ta thật sự đã là cấp võ tôn?

Hỏa Kỳ Lân vặn vẹo đầu, nhìn Trầm Côn với vẻ mong mỏi.

- Lão huynh, ngươi không tin thực lực của ta, không tin ánh mắt của Vương Kiêu, chả lẽ ngươi cũng không tin lửa của mình?

Hai tay Trầm Côn mở ra, sau lưng bùng lên ngọn lửa màu xanh đầy trời:

- Nhìn đi, ngọn lửa này còn có thể giả được sao? Chúc mừng lão huynh!

- Ta thăng cấp, ta thật sự thăng cấp, ha ha ha!

Hỏa Kỳ Lân điên cuồng vừa cười vừa khóc!

Tiêu tự chân ngôn của Trầm Côn quả nhiên có tác dụng!

Trầm Côn cũng nở nụ cười…

Hỏa Kỳ Lân có thể thăng cấp, vậy Vương Kiêu….?

- Vương lão huynh!

Không thèm để ý tới Hỏa Kỳ Lân đang hưng phấn, Trầm Côn lôi Vương Kiêu đến một bên:

- Ngươi thấy không? Ta có khả năng giúp cho vũ hồn thăng cấp! Nhanh, nhanh ngồi xuống, nhân lúc pháp tướng còn, ta cũng giúp ngươi thăng cấp!

- Không cần cố sức làm gì!

Vương Kiêu cười cười.

- Vì sao?

- Bởi vì vũ hồn thăng cấp, có hai tình huống…

Vương Kiêu nói rất tỉ mỉ:

- Tình huống thứ nhất, cũng giống như Hỏa Kỳ Lân, nó khi còn sống là yêu thú cảnh giới thứ tư, nhưng mà sau khi chết lại trở thành vũ hồn cảnh giới thứ ba…loại này không giữ lại toàn bộ lực lượng khi còn sống, gọi là " Bất hoàn thể Vũ Hồn". Đối với vũ hồn bất hoàn thể, Hồn Kinh của ngươi chỉ có thể giúp hắn tiến hóa thành hoàn thể, cũng chính là phát huy ra toàn bộ lực lượng khi còn sống!

Trầm Côn gật đầu:

- Vậy còn tình huống thứ hai thì sao?

- Tình huống thứ hai, gọi là Hoàn thể Vũ Hồn, chính là bảo lưu toàn bộ lực lượng khi còn sống, không phải là vũ hồn vô ích!

Vương Kiêu chỉ vào ngực mình:

- Ta chính là hoàn thể vũ hồn! Đối với Hoàn thể vũ hồn, nếu ngươi tăng thêm linh hồn lực, không chỉ không giúp thăng cấp, thậm chí còn có thể làm linh hồn vỡ nát, hại chết bọn họ!

- Tóm lại một câu, năng lực mới của ngươi chỉ có thể dùng trên Bất hoàn thể vũ hồn, đối với Hoàn thể vũ hồn không có tác dụng gì!

Vương Kiêu nói rất dễ hiểu, Trầm Côn nghe liền minh bạch.

Tiêu tự chân ngôn của Trầm Côn có khuyết điểm, chỉ có tác dụng khi gặp vũ hồn Bất hoàn thể…

Đây chính là gân gà mà thôi!
( gân gà: khó nhai lắm, chả khác gì xương!)

Trầm Côn không vui, rầu rĩ cúi đầu…

- Không vui sao?

Vương Kiêu vỗ vai Trầm Côn:

- Tiểu tử, ngươi thỏa mãn đi! Tuy rằng khả năng thăng cấp của ngươi có chút khuyết điểm, nhưng mà ngươi có thể có năng lực khác nữa…

- Ngoài ra ta còn có năng lực khác sao?

Trầm Côn ngẩng đầu lên.

- Ngươi không có cảm giác gì sao?

Vương Kiêu cười to, thanh âm nghe có chút cô đơn:

- Nhìn cái bóng sau lưng của ngươi đi! Trầm Côn, ta có vẻ có đồng bạn mới rồi…

Đọc truyện chữ Full