Lúc này giờ phút này, vị Nghiêm Tiểu Khai đã cấp cho Chuẩn đại nhân tạo thành cả thân thể lẫn tâm thần đều bị khốn nhiễu, nhưng thần tình thật nghiêm túc đang ngồi trong đại sảnh của phủ Ác Ma Thành Chủ, nhìn Trấn Nguyên Thạch thật lớn trước mặt với vẻ sững sờ.
" Ngươi là nói…Trấn Nguyên Thần Thị đã bị già sắp chết?" Tiểu Khai vẻ mặt như là thấy quỷ, ha ha nói: " Cơ thể bị lão hóa, hay là tuổi thọ đã hết?"
" Bổn thành chủ nếu là biết, còn muốn ngươi tới làm gì?" Thần tình của Ác Ma Thành Chủ không kiên nhẫn: " Ngươi mau nhanh tra xét cho ta, rốt cuộc sao lại thế này, Trấn Nguyên Thạch chính là thần khí a, thủ hộ thần của thần khí làm sao lại già đi được, điều này không phải là không có gì mà bắt ta tìm việc để làm hay sao chứ?"
" Có lẽ…chỉ là một sự hiểu lầm?" Tiểu Khai nháy nháy mắt, thử thăm dò nói: " Thần khí đều là nhận chủ, nên có thể trao đổi, sao ngươi không cùng nó tâm linh cảm ứng một chút?"
Thanh âm của Ác Ma Thành Chủ bỗng nhiên cao vút lên, quát: " Còn muốn cảm ứng như thế nào, bổn thành chủ nói chẳng lẽ ngươi còn không tin? Ngươi xem xe, mấy Trấn Nguyên Thần Thị này, nhìn bọn họ không phải là già rồi sao?"
Hắn nói rất đúng, Tiểu Khai trộm dò xét chín vị Trấn Nguyên Thần Thị kia, càng xem lại càng muốn cười, vốn có tạo hình uy vũ, nhưng mỗi người lại trở thành râu bạc, trên mặt làn da nhăn nheo, nhìn thế nào cũng như lớp vỏ của trái cam, thật sự là có điểm xin lỗi xưng hô phong cách " Trấn Nguyên Thần Thị". Chín vị thần thị ban ngày kim quang lòe lòe, còn không dễ dàng bị phát hiện, nhưng bây giờ Ác Ma Thành Chủ ra lệnh cho bọn họ thu liễm hào quang, nhất thời làm cho ngoại hình già nua toàn bộ rành mạch lộ hẳn ra trước mặt Tiểu Khai.
Trong đầu Tiểu Khai đều là mơ hồ, loại tình huống này hắn chưa từng thấy qua, hắn trộm tra duyệt Vô Tự Thiên Thư, nhưng Trấn Nguyên Thần Thạch chính là thần khí, Vô Tự Thiên Thư không chút khách khí cho hắn một đáp án " quyền hạn không đủ", Ác Ma Thành Chủ nhìn hắn trầm ngâm không nói, bèn hòa hoãn nói: " Gần đây mấy trăm năm, lực lượng của Trấn Nguyên Thạch ngày càng yếu bớt, dung mạo của Trấn Nguyên Thần Thị đã ngày càng già nua, thậm chí khi ta ra lệnh bọn họ chiến đấu, lực lượng bọn họ đã dần dần yếu bớt, đến bây giờ, sớm đã là giương hết dây cung, Nghiêm đại sư, ngươi không ngại đến gần cẩn thận xem một chút thử đi."
Tiểu Khai theo lời đi tới, vãnh tai cẩn thận lắng nghe, chợt nghe được chín vị lão thần thị có chút thở dốc, xem ra chỉ là đứng yên cho Tiểu Khai quan sát, đối với bọn họ mà nói có lẽ là chuyện phải cố hết sức.
Trong lòng Tiểu Khai tràn đầy sự mê hoặc, nhịn không được hướng một vị thần thị cười nói: " Uy, chúng ta nói chuyện?"
Lão thần thị cũng không để ý đến hắn, vẫn đứng yên, bày ra một tạo hình tiêu chuẩn uy phong lẫm lẫm, ánh mắt kiên nghị nhìn phía trước, nếu dung mạo trẻ lại hơn mười tuổi, đại khái đích xác uy phong lẫm lẫm, nhưng lúc này nhìn xem, thì có điểm cổ quái.
Tiểu Khai nhìn hắn không nói lời nào, cẩn thận vươn đầu ngón tay, sờ vào cánh tay hắn: " Hải, chào ngươi, ta gọi là Nghiêm Tiểu Khai."
Ác Ma Thành Chủ hừ nói: " Ngươi nói chuyện với bọn họ có ích lợi gì, mấy thủ hộ thần khí này, ngoại trừ thiên chức thủ hộ, cái gì bên ngoài cũng không nhìn thấy, làm sao lại thèm lý ngươi."
Tiểu Khai nói: " Ngươi là chủ nhân của Trấn Nguyên Thần Thạch, thủ hộ thần khẳng định có thể trao đổi với ngươi, ngươi sao không hỏi bọn họ một chút."
Ác Ma Thành Chủ hít vào một hơi, bộ dáng như muốn nói lại thôi, nhíu mày nói: " Có gì để hỏi, ngươi không phải biết tâm luyện thuật hay sao, giúp ta nhìn xem là được rồi?"
Tiểu Khai thở dài: " Được rồi, không hỏi thì thôi, ngươi thu mấy thần thị này vào đi, ta chính mình đi tra."
Ác Ma Thành Chủ mặc niệm một đoạn khẩu quyết, chín vị Trấn Nguyên Thần Thị một người tiếp một người biến mất tại chỗ, Tiểu Khai đi đến bên cạnh tảng đá, chỉ một tay đặt lên, vận Di Lạc Thần Quyết, khải động Di Lạc Chi Tâm.
Trải qua sự giáo huấn của quái lực màu đen, lá gan của Tiểu Khai nhỏ hơn, hắn chỉ hơi lộ ra một tia thần niệm, thử thăm dò đột nhập vào trong Trấn Nguyên Thạch.
Một chiêu này vốn là trăm lần đều linh, nhưng lần này lại nảy sinh ra vấn đề, mặt ngoài Trấn Nguyên Thạch phảng phất có một tầng bình chướng chắc chắn vô cùng, cư nhiên ngay cả Di Lạc Thần Quyết cũng không thể đột nhập vào, Tiểu Khai lặng lẽ tăng lực, thẳng đến khi bỏ vào hết công lực toàn thân, toàn thân toát ra hào quang màu xanh biếc mãnh liệt, Trấn Nguyên Thạch vẫn là không chút phản ứng.
Tiểu Khai bất đắc dĩ thu hồi công lực, lắc đầu nói: " Thành chủ, ngươi phải tiêu hủy đi phòng ngự của Trấn Nguyên Thạch, nếu không ta căn bản nhìn không ra tình huống bên trong đó."
Phản ứng của Ác Ma Thành Chủ có điểm kì quái, cư nhiên vẻ mặt có sự ngạc nhiên: " Phòng ngự gì?"
Tiểu Khai nhẫn nại nói: " Chính là thủ hộ thần lực của bên ngoài thần khí, ngươi không chịu thu hồi, tâm luyện thuật của ta vốn không vào được, nhìn không được kết cấu bên trong, ta làm sao tìm ra vấn đề."
Ác Ma Thành Chủ suy tư một trận, mới có chút ít không xác định nói: " Bổn thành chủ vẫn thường sử dụng Trấn Nguyên Thạch, xác nhận đã cảm giác được bên ngoài có một tầng trở cách, trước tiên phải dùng ma công đánh nát trở cách, mới có thể gọi ra Trấn Nguyên Thần Thị, chẳng lẽ đại sư nói chính là tầng trở cách này."
Lời này nói ra, Tiểu Khai vẻ mặt cổ quái nhìn hắn, thử hỏi: " Chẳng lẽ thành chủ không biết tầng trở cách này chính là thần lực thủ hộ thiên nhiên của thần khí hay sao?"
Ác Ma Thành Chủ lộ ra vẻ mặt mất tự nhiên, bộ dáng như muốn nói lại thôi, bỗng nhiên cả giận nói: " Bổn thành chủ cũng không phải ma luyện sư, nào biết có nhiều chỗ khúc mắc như vậy, đối với bổn thành chủ mà nói, chỉ cần có thể sử dụng nó, không phải là đủ rồi sao?"
Tiểu Khai thở dài, giải thích: " Không phải như thế. Hết thảy thần khí đều có khẩu quyết sử dụng, đã tuyệt đối không chỉ là một loại hình thái chiến đấu, tỷ như Bàn Cổ Phủ của Bá Cách gia tộc, ba chủng hình, ba chủng loại cấp bậc lực lượng, hơn nữa thông linh nhận chủ, mặc dù người khác trộm đi Bàn Cổ Phủ, chỉ cần Tê Bì đại nhân niệm khẩu quyết, thì lưỡi búa sẽ tự mình bay trở về, thành chủ lại đi đánh nát bình chướng để sử dụng lực lượng, điều này không phải là phương pháp chính xác sử dụng Trấn Nguyên Thạch a."
Vẻ mặt Ác Ma Thành Chủ càng giận dữ, nhìn Tiểu Khai hồi lâu, bỗng nhiên dùng sức vỗ bàn một cái, quát: " Hay! Hay! Nhìn ngươi hỏi tận ngọn nguồn như vậy, ta không sợ nói cho ngươi, Trấn Nguyên Thạch không phải là của ta, là ta cướp trong tay người khác về, như vậy ngươi vừa lòng chưa?"
Điều này thật ngoài ý liệu của Tiểu Khai, Tiểu Khai ngẩn ngơ, hồi lâu chưa nói ra lời, vẫn lẳng lặng đứng cạnh Tiểu Khai, Tiểu Trúc ôn nhu nói: " Ý tứ của thành chủ là, ngài cũng không có biện pháp trao đổi cùng thần khí, chỉ có thể đơn thuần điều dụng lực lượng, đúng không?"
Ác Ma Thành Chủ nặng nề hừ một tiếng: " Thì tính sao?"
Tiểu Khai thở dài: " Ta thật không có biện pháp tìm ra vấn đề của Trấn Nguyên Thạch."
" Ai nói không có biện pháp?" Ác Ma Thành Chủ nói nhanh: " Bổn thành chủ tự mình ra tay đánh nát bình chướng, cho màu xanh biếc nguyên lực của ngươi đột nhập vào, vậy được rồi chứ?"
Tiểu Khai thần tình sáng ngời, gật đầu nói: " Có thể thử xem."
Ác Ma Thành Chủ trừng mắt nhìn Tiểu Khai: " Ngươi đứng xa một chút, cẩn thận làm ngươi bị thương."
Tiểu Khai nhanh chóng thối lui, Ác Ma Thành Chủ khẽ quát một tiếng, một chân nặng nề đạp lên Trấn Nguyên Thạch, chỉ nghe " ba" một tiếng vang nhỏ, phảng phất như đạp vỡ một bong bóng xà phòng, Ác Ma Thành Chủ nhìn Tiểu Khai ngoắc nói: " Tới, thử xem."
Tiểu Khai tới lúc này mới giật mình hiểu a, Ác Ma Thành Chủ lúc ban ngày vẫn đạp chân lên Trấn Nguyên Thạch, nháo nửa ngày không phải ra vẻ, mà là muốn dùng tư thế như vậy để áp chế thiên nhiên thủ hộ của thần khí.
Tiểu Khai đưa tay sờ tới, lộ ra một tia thần niệm, lần này quả nhiên dễ dàng nhập đi vào, chỉ cảm thấy mặt ngoài tảng đá có hai cỗ lực lượng mãnh liệt dị thường dang dây dưa lẫn nhau, vừa mới triệt tiêu sạch sẽ, làm cho nguyên lực màu xanh biếc không chút nào cố sức vọt đi vào, Tiểu Khai có điểm cẩn thận, cẩn thận hút lấy một ít đưa vào Di Lạc Chi Tâm, lúc này mới đem thần niệm tập trung lên, toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn bên trong Trấn Nguyên Thạch.
Liếc mắt nhìn lại, Tiểu Khai nhất thời choáng váng đầu óc, có loại cảm giác muốn ngất, trước mặt một lỗ tiếp một lỗ thủng, mấy lỗ thủng này ngàn vạn rậm rạp, không khác gì tổ ong, nhưng nếu luận số lượng của lỗ thủng, có lẽ một vạn tổ ong cũng không tạo thành lỗ thủng nhiều như vậy, điểm chết người chính là, mấy lỗ thủng thoạt nhìn phá đổ rách nát, rất nhiều đã mất hết màu sắc, ảm đạm, cư nhiên còn nhiễm chút ít ẩm ướt dịch nhờn màu trắng.
Phản ứng đầu tiên của Tiểu Khai chính là buồn nôn, phản ứng thì hai là muốn ói, phản ứng thứ ba chính là không muốn nhìn thêm. Hoàn hảo bây giờ thân thể hắn cũng đã đủ cường hãn, ý chí cũng đủ cứng cỏi, vẫn kiên trì vận chuyển thần niệm tiếp tục nghiên cứu, Tiểu Trúc ở bên cạnh nhìn sắc mặt hắn phát xanh, còn tưởng rằng xảy ra vấn đề gì, nhất thời gương mặt có chút trắng bệch, muốn gọi hắn, lại sợ quấy rầy hắn, muốn kéo hắn, lại sợ hắn bị tẩu hỏa nhập ma, chỉ có thể ngơ ngác đứng ở bên cạnh, trong tim không ngừng nhảy lên kinh hoàng.
Tiểu Khai cẩn thận đưa thần niệm vào một lỗ thủng, chỉ cảm thấy bên trong phảng phất có một lớp chất dịch, có loại lực lượng thực trầm ổn phiêu đãng, hắn suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc đánh bạo hút một điểm lực lượng đưa vào trong Di Lạc Chi Tâm.
Lúc này trong Di Lạc Chi Tâm có ba loại lực lượng, một là thiên nhiên thủ hộ mặt ngoài của Trấn Nguyên Thạch, một cỗ là lực lượng công pháp của Ác Ma Thành Chủ, thứ ba chính là lực lượng trong lỗ thủng, ma công của Ác Ma Thành Chủ rõ ràng có chút nhỏ yếu, vừa tiến vào Di Lạc Chi Tâm, đã tìm một góc quyền phục súc lại, không dám có một chút cử động. Tiểu Khai nhất thời hiểu rõ, xem ra hai cỗ còn lại chính là thần lực.
Thần lực kì thật cũng không phải là lực lượng tổ hợp phức tạp gì, mà là có tính chất độc đặc, Tiểu Khai từng nhìn thấy bốn cỗ ma thần lực trong Bàn Cổ Phủ, tự nhiên biết được đạo lí này. Hắn yên lặng quan sát hai cỗ lực lượng còn lại, lúc này mới phát hiện nguyên lai hai cỗ lực lượng này lại cùng loại, chỉ là tầng bên ngoài có lực phòng hộ không đủ cường đại, cho nên còn hiện ra trạng thái du ảo, mà lực lượng trong lỗ thủng lại nùng súc vô cùng lợi hại, cho nên có vẻ dày đặc rậm rạp.
Tiểu Khai thử thăm dò hòa trộn hai cỗ lực lượng cùng một chỗ, quả nhiên không có gì khó khăn đã thành công.
Đã như vậy, Tiểu Khai đặt cỗ thần lực này sang một bên, bắt đầu quan sát ma công của Ác Ma Thành Chủ.
Lực lượng của ngũ đại cao thủ ma giới đều tương đương nhau, làm cho người ta có một loại cảm giác không lạnh mà run, phảng phất như hàng ngàn hàng vạn con sóng lớn cùng xô đến, khó có thể suy chuyển, Tiểu Khai âm thầm gật đầu nghĩ: "xem ra ác ma thành chủ này công lực cương mãnh, xứng danh, khó trách hắn có thể đánh nát thần lực mặt ngoài trấn nguyên thạch "
Tiếp theo, Tiểu Khai bắt đầu mê man dần .
Lực lượng đang tìm đến, đích thật là thần lực, nhưng cỗ thần lực này không cùng hắn tiếp xúc qua, nói cách khác, cái này hiển nhiên không phải tứ đại ma thần lực, cũng không phải thuần dương thiên hoả, vậy tột cùng nó là cái gì ?
Mục đích của hắn là bí mật tìm ra chín vị trấn nguyên thần thị già, nhưng nó ở đâu ?
Tự nhiên là còn đang bên trong Trấn nguyên thạch.
Tiểu Khai thu lực lượng của di lạc chi tâm trở về, thần niệm liền thâm nhập lại, từ một lỗ thủng bên ngoài đi vào, thần lực vẫn từ trong lỗ thủng này thoát ra như trước, nhưng là thần lực yếu nhược đi nhiều, xem ra mấy lỗ thủng này không hoàn toàn giống nhau.
Tiểu Khai thu lại thần niệm, thở một hơi, thối lui từng bước, nhìn ác ma thành chủ nói: "Thành chủ, ta có chuyện muốn nói "
Ác ma thành chủ chậm rãi thu hồi ma công, vui vẻ nói: "Biết rõ rồi chứ ?"
Tiểu Khai lắc đầu nói: "Bây giờ còn không biết rõ, nhưng vẫn có điểm hiểu được "
Ác ma thành chủ mất kiên nhẫn nói: "Thế còn không đi kiểm tra cái điểm kia đi "
Tiểu Khai cười nói: "Ta phỏng chừng, muốn điều tra tinh tường, thì cũng phải mất mười ngày nửa tháng.Cần thành chủ giúp ta chống đỡ thủ hộ thần lực bên ngoài trấn nguyên thạch, sự việc quan trọng, mong thành chủ không từ chối ."
Ác ma thành chủ ngẩn người, nói: "Ta đây không thể cùng ngươi từng đó thời gian được ."
Tiểu Khai lại cười nói: "Nếu thành chủ tìm được người khác có khả năng giúp ta ngăn cản thủ hộ thần lực của trấn nguyên thạch cũng được"
Ác ma thành chủ hừ một tiếng nói: "Ngươi biết rõ là không ai chống đỡ được, ta đã khẳng định là không giao thần khí cho ai khác, cần gì phải nói cái kiểu đó với ta !"
Hắn tự hỏi nửa ngày, sau đó cắn răng nói: "cũng được, ta tiếp đón ma tôn, sau đó rồi sẽ cùng ngươi "
Hắn xoay người đi rồi chợt nhớ ra, quay mặt lại nói: "Nếu sau nửa tháng ngươi không cho ta một công đạo, ta đối với ngươi không khách khí."
Trên trấn nguyên thần thạch có hàng ngàn hàng vạn lỗ thủng, Tiểu Khai điều tra lần này xác định là kéo dài ngày, công lực của Ác ma thành chủ cũng đủ thâm hậu, gắt gao áp chế thần lực mặt ngoài trấn nguyên thạch, Tiểu Khai đã có thời gian nghiên cứu Bàn Cổ phủ, nên bây giờ nghiên cứu trấn nguyên thạch cũng không tốn bao nhiêu thời gian.Mắt thấy lỗ thủng nhỏ đi, bất tri bất giác, biết là đã tìm được.
Mấy cái lỗ thủng này rõ là không giống nhau, chỗ thì lực lượng nhỏ yếu, chỗ thì cường đại, mà mấy lỗ thủng này, chắc là do Ác Ma thành chủ không biết sử dụng mà làm tổn thương, bên trong có chứa chất lỏng màu trắng, không biết là do cái gì luyện chế thành, Tiểu Khai hỏi vô tự thiên thư, chỉ có một đáp án "Quyền hạn không đủ" Có thể xem được tài liệu làm trấn nguyên thạch thì ít ra cũng phải là thần cấp.
Mà vấn đề của chín vị trấn nguyên thần thị, Tiểu Khai rốt cuộc đã tìm đến.
Nguyên lai ở trong hàng ngàn hàng vạn lỗ thủng này, có tám mươi mốt lỗ thủng mà ở bên trong có thủ hộ linh hấp thụ thần lực, mà chín vị trấn nguyên thần thị, ở lại bên ngoài chín lỗ thủng, chín lỗ thủng này đều bị tổn hại, chất lỏng màu trắng chảy ra, cỗ thần lực lợi hại tiêu tán, tất cả đều lấn sâu vào bên trong các lỗ thủng, khó trách chín vị thần thị ngày càng già nua, kỳ thật lực lượng bọn họ đều tiêu tán, Tiểu Khai dùng thần niệm xâm nhập, đã thấy ở bảy mươi hai lỗ thủng, đều có một người, là trấn nguyên thần thị, bọn họ không nhúc nhích, Tiểu Khai nhận thấy họ giống chín vị trấn nguyên thần như đúc, duy nhất bất đồng là khuôn mặt của họ như còn trẻ, cả người mênh mông lực lượng cường đại, mà đôi mắt vẫn cứ nhắm lại...
Tiểu Khai còn chú ý một người, chi tiết, tỉ mỉ tại lối vào bảy mươi hai lỗ thủng, có một đạo phong ấn trong suốt bình chướng, ngăn cách hoàn toàn ngoại giới và trấn nguyên thần thị, Tiểu Khai tò mò, đánh bạo, dùng nguyên lực màu xanh biếc, ngưng tụ lại, nhẹ nhàng phá đi một chỗ.
Bình chướng vừa vỡ, ở chỗ trấn nguyên thần thị lập tức mở mắt, hét lớn một tiếng, ngẩng đầu nhìn lên trên, Tiểu Khai hoảng sợ, cấp tốc thu hồi nguyên lực, thần niệm cũng trốn đi xa, qua hồi lâu, thấy bên này không có phản ứng, mới cẩn thận dò xét đi tới, chỉ thấy trấn nguyên thần thị kia vẫn không nhúc nhích, tự nhiên khôi phục nguyên trạng, duy nhất là ánh mắt vẫn mở như cũ
Tiểu Khai hiểu ra, một lần nữa lẻn vào bên ngoài chín lỗ thủng xem xét, quả nhiên thấy chín vị trấn nguyên thần thị già nua kia đang trợn tròn mắt .
Tiểu Khai trong lòng vui mừng, liền xông lên, vèo vèo phá liền mấy lỗ thủng, vốn định ra tay phá tất cả, nhưng, bỗng nhớ tới Ác ma thành chủ là chủ nhân trấn nguyên thần thạch, mà ác ma thành chủ là người mình không thích, vì vậy chỉ phá chín đạo bình chướng ở giữa, rồi đưa thần niệm ra ngoài, tay cầm trấn nguyên thạch, mở mắt.
Ác Ma thành chủ phản ứng nhanh chóng, Tiểu Khai trợn tròn mắt, hắn liền quát lên: "Nghiêm đại sư, đã tìm được vấn đề chưa ?!"
Tiểu Khai vui vẻ gật đầu: "Tự nhiên là tìm được."
Ác Ma thành chủ mừng rỡ: "Thế rốt cuộc vấn đề của nó là cái gì ? "
Tiểu Khai cười nói: "Trấn nguyên thạch bên ngoài là thủ hộ thần lực, cùng trấn nguyên thần thị sử dụng thần lực vốn là đồng dạng, thành chủ thường xuyên áp chế trấn nguyên thạch thủ hộ thần lực nhiều năm, cả thần khí cũng bị tổn hại, mấy cái này trấn nguyên thần thị già nua là bởi vì lực lượng tiêu thoát. "
Ác Ma thành chủ hỏi: "Thế bây giờ làm như thế nào đây ?"
Tiểu Khai nói: "Thần khí chắc cũng phải có cách dùng, ta xem, thì duy nhất là phải tìm được khẩu quyết sử dụng trấn nguyên thạch, rồi sau đó, không tăng lên kết cấu bên ngoài trấn nguyên thạch, qua nhiều ngày, có lẽ thần khí tự động chữa trị."
Ác ma thành chủ nhíu mày nói: "Thế còn mấy cái trấn nguyên thần thị ?"
Tiểu Khai lắc đầu, nghiêm túc nói: "Thành chủ từ nay về sau không thể gọi bọn họ được nữa, nếu lực lượng bọn họ tiêu hao hết ,thần khí sẽ hỏng"
Ác Ma thành chủ nói: "Đại sư có tâm luyện thuật độc nhất ma giới, chẳng lẽ không giúp ta luyện chế lại trấn nguyên thần thạch một chút ."
Tiểu Khai nhất thời cười haha: "Luyện chế thần khí đúng là có lợi, bản thân mặc dù tự cho là Ma giới đệ nhất thiên tài luyện khí, nhưng cũng không vọng ngôn, có thể luyện chế thần khí, thành chủ nghĩ xem làm thì có chút miễn cưỡng hay không ? "
Ác ma thành chủ hừ nói: "Bổn thành chủ cùng ngươi mệt nhọc lâu như vậy, chẵng lẽ ngươi thật là không có biện pháp gì " Hắn nói ra lời này, hung quang loè loè, như lời đã nói trước đây "Ta đối với ngươi không khách khí ...."
Tiểu Khai sớm đã có phòng bị, không sợ hãi, nói: "Thành chủ đừng gấp, gọi thử trấn nguyên thần thị về xem sao "
Ác ma thành chủ sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Ngươi vừa rồi còn nói ta không được gọi về, sao bây giờ lại muốn ta gọi về ? "
Tiểu Khai cười thần bí, nói: "Thì cứ gọi về đi rồi sẽ biết "
Ác ma thành chủ cũng không nhiều lời, lập tức xem xét trấn nguyên thạch, ma công đi vào trấn nguyên thạch, nhất thời "di " một tiếng. Mở to hai mắt nhìn Tiểu Khai nói: "Làm thế nào có thể có 18 vị trấn nguyên thần thị ?"
Tiểu Khai nói: "Trấn nguyên thạch vốn có 18 vị trấn nguyên thần thị, thành chủ do không biết khẩu quyết, cho nên chỉ có thể triệu xuất chín vị, mà lực lượng họ đã suy giảm nhiều, không thể chiến đâu, nhưng chín vị còn lại thành chủ đều có thể triệu xuất ."
Ác ma thành chủ vừa kinh hỉ lẫn kinh ngạc, quả nhiên chín vị trấn nguyên thần thị trẻ tuổi đều đi ra, thấy chín người uy phong lẫm lẫm, đứng ở giữa, khắp người phát ra chiến ý, Ác ma thành chủ càng xem càng vừa lòng, liên tục gật đầu: "Tốt, tốt, lúc trước ta gọi ra chín nguyên thần thị đúng là bộ dáng này, Nghiêm đại sư, ngươi không hổ là đệ nhất ma luyện sư tại ma giới. "
Tiểu Khai lắc đầu thở dài: "Chỉ tiếc là trấn nguyên thạch bên trong ta không cách nào chữa trị, có chút thẹn với sự tán dương của thành chủ a" hắc mặc dù đang thở dài, nhưng trên mặt lộ rõ vui vẻ, Ác ma thành chủ nhìn hắn, tưởng hắn đang nghĩ về việc đó, an ủi nói: "Bổn thành chủ mặc kệ cái gì phá tổn hay không phá tổn, có chín vị trấn nguyên thần thị này, chí ít cũng dùng được đến một ngàn năm, thếl à đã đủ rồi."
Hắn dĩ nhiên không biết Tiểu Khai đang âm thầm cười, rõ ràng trấn nguyên thạch có tám mươi mốt, thiếu gần hết, trước mắt hắn còn ngu ngốc tán thưởng mình, ân ... cảm giác này cũng không tệ.
Ác ma thành chủ cười một trận, bây giờ mới nghiêm nghị nói: "Bổn thành chủ từ trước tới giờ đều không thiếu nợ ân tình, ta nguyện thoả mãn một nguyện vọng của đại sư, có nguyên vọng gì cứ đưa ra."
Tiểu Khai có chút sửng sốt, lắc đầu nói: "Ta không có yêu cầu gì cả."
Ác ma thành chủ cũng không bỏ qua nhíu mày nói: "Ngươi không đưa ra yêu cầu, tự nhiên là bổn thành chủ thiếu ngươi một phần ân tình, không nên không nên, mau mau đưa ra yêu cầu."
Tiểu Khai vui vẻ bật cười, thấy Ác ma thành chủ và Vong xuyên quân có nhiều vẻ giống nhau, hai người đều tâm cao khí ngạo, không muốn nợ ân tình, người như bọn họ mặc dù hắn có chút chán ghét, nhưng khi bọn chúng báo ân, cũng tình thật ý thật, bỗng nhiên nhớ tới Vô tự thiên thư trang hai, nhân tiện nói: "Nếu thành chủ nguyện ý, ta đề tưởng một yêu cầu, hơi có chút quá phận"
Ác Ma thành chủ hơi kinh hãi, đứng lên nói: "Ngươi nói."