Hồi Dung Sinh Huyết Đan này tương đương với bát phẩm đan dược, năng lực trị liệu rất mạnh, như trên người Tần Phong đã chịu đả thương, lấy Hồi Dung Sinh Huyết Đan trị liệu thật có chút lãng phí, bất quá công hiệu của nó không chỉ đơn giản là trị liệu, mà quan trọng nhất còn có thể đề thăng tu vi đấu khí của người dùng.
Bất quá, Hàn Phong tin tưởng, thiếu niên trước mắt này có thể tạo lên một hồi tinh phong huyết vũ, thiên phú tự thân tuyệt không thể nghi ngờ. Hồi Dung Sinh Huyết Đan này dùng trên người hắn coi như cũng không lãng phí.
Trong lòng suy tư, Hàn Phong đồng thời mở miệng giải thích:
- Ngươi không cần suy nghĩ nhiều, Hồi Dung Sinh Huyết Đan này tuy rằng trân quý, nhưng tầm quan trọng của Bích Linh Cổ Chi với ta vượt xa nó.
Ngừng lại một chút, Hàn Phong cũng không để Tần Phong tiếp tục hỏi nữa, mà đem cái bọc Hồi Dung Sinh Huyết Đan đưa cho hắn.
Tần Phong thấy thế, vội vàng cẩn thận đưa tay tiếp nhận, vẻ mặt cũng có chút kích động.
Hơi chút suy nghĩ, Tần Phong đưa Bích Linh Cổ Chi cho Hàn Phong, nói:
- Tuy rằng ngươi nói như vậy, nhưng dù sao Hồi Dung Sinh Huyết Đan thực sự quá mức quý trọng, tin tưởng ngươi sẽ không lừa ta, Bích Linh Cổ Chi ngươi cứ cầm lấy, ta còn có đồ vật khác nếu như ngươi cần, ta liền cho ngươi.
Hiển nhiên lúc này Hàn Phong đưa cho Hồi Dung Sinh Huyết Đan đã khiến Tần Phong tăng không ít hảo cảm đối với hắn.
Phải biết rằng bát phẩm đan dược mặc dù trong mắt Hàn Phong cũng không tính là gì, chỉ cần hắn muốn là có thể luyện chế một đống, đương nhiên cũng vì tài liệu trong tay hắn vô cùng phong phú, bằng không đổi lại là người khác mặc dù có năng lượng luyện chế, cũng không có nhiều tài liệu để cung cấp cho hắn như vậy.
Lấy một viên bát phẩm đan dược đổi lấy tài liệu luyện chế cửu phẩm đan dược, cộng thêm có được hảo cảm của một thiên giai cường giả trong tương lai, bút giao dịch này cũng không tính là thua thiệt.
Ngoại trừ Bích Linh Cổ Chi, đồ vật khác trên người Tần Phong, Hàn Phong không hề có hứng thú.
Hai người nói chuyện phiếm vài cua, Tần Phong liền nhanh chóng đem Hồi Dung Sinh Huyết Đan rời khỏi.
Sáng sớm hôm sau, Hàn Phong lại đi tới giao dịch đại hội.
So với hôm qua, trong khoảng sân rộng rãi này rõ ràng đã có nhiều người hơn một chút.
Hàn Phong đứng ở trong đám người, hơi chút quan sát một hồi.
Rất nhanh liền biết rõ ràng thực lực mấy người giữa sân.
Mấy người này tuổi tác không lớn, bốn gã đệ tử Liệt Diễm Các chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi, thực lực đều khoảng nhân giai lục phẩm và nhân giai thất phẩm.
Thực lực như vậy xác thực so với tông môn thế gia thì mạnh hơn rất nhiều.
Ba đệ tử của Băng Tuyết Các khí tức kém hơn một chút, nhưng cách biệt không nhiều. Hơn nữa các nàng đều khoảng mười sáu mười bảy tuổi, so với đệ tử của Liệt Diễm Các còn nhỏ hơn một chút.
Từ những lời bàn luận của mọi người xung quanh, Hàn Phong cũng biết được nguyên nhân hai bên tranh cãi.
Thì ra Băng Tuyết Các nhìn thấy một đoá Ngũ Sắc Tuyết Liên trước, đang định trao đổi.
Ai ngờ đúng lúc đó vài tên đệ tử Liệt Diễm Các cũng nhìn thấy nó.
Song phương vốn cũng không quen biết, nhưng lại vì đoá Ngũ Sắc Tuyết Liên này mà tranh nhau tới kẻ sống người chết.
Về phần chủ nhân của đoá Ngũ Sắc Tuyết Liên này, chắc hẳn cũng nhận ra thân phận của hai bên, biết dù trao đổi với ai cũng khiên bên kia ghi hận, nhất thời đành ủ rũ đứng một bên.
Song phương khẩu chiến tự nhiên khiến cho mọi người xung quanh chú ý, khi đệ tử Thiên Thánh Cốc chạy tới, thấy kẻ gây rối dĩ nhiên là đệ tử của Băng Tuyết Các và Liệt Diễm các, ngại thân phận của song phương, trong thời gian ngắn cũng có chút rắc rối.
Song phương ở trước mặt mọi người tranh cãi quyết liệt, cúôi cùng vẫn người của Thiên Thánh Cốc đứng ra điều đình, mới dẹp yên được.
Chỉ là Ngũ Sắc Tuyết Liên cúôi cùng cũng bị Liệt Diễm các dùng một viên thất phẩm đan dược Huyễn Linh đan trao đổi, khiến ba nữ đệ tử Băng Tuyết Các tức giận không thôi.
Kỳ thực giá trị của đoá Ngũ Sắc Tuyết Liên cũng không cao như vậy, tối đa chỉ bằng một viên lục phẩm đan dược. Chỉ là Liệt Diễm các múôn đả kích Băng Tuyết các nên mới không tiếc dùng Huyễn Linh đan để trao đổi.
Hành động này cũng làm cho đệ tử Băng Tuyết Các tức giận tới đỏ mặt, nhưng chỉ đành giậm chân một cái, rồi xoay người rời khỏi.
Còn chủ nhân của đoá Ngũ Sắc Tuyết Liên đạt được thất phẩm đan dược Huyễn Linh đan, trong lòng vui sướng không thôi.
Chuyện hài này kết thúc, Hàn Phong cũng xoay người rời khỏi.
Trở lại tiểu viện, Hàn Phong nhìn thấy mấy người Mạnh Hùng vẫn đang khổ luyện vũ kỹ, trên mặt cũng mỉm cười nhìn.
Lập tức, Hàn Phong tìm được Bố Lôi Địch và Phí Lão tìm hiểu tình hình của mấy người Mạnh Hùng.
Sau đó hắn biết được mọi người trong mấy ngày này đều tiến bộ không ít, trong lòng cũng hết sức cao hứng.
Cứ như vậy, bọn họ muốn trong đại hội thu được thứ tự cao cũng có cơ hội lớn hơn.
Buổi tối, Hàn Phong tịnh không có ý định tiếp tục tu luyện, mà đem thân thể điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất để ứng đối với ngày mai thi đấu.
Trong lúc rãnh rỗi, Hàn Phong liền đi dạo trong cốc.
Hàn Phong đi dạo rất lâu, cúối cùng đi tới một nơi khá yên tĩnh.
Sau khi tìm được một chỗ sạch sẽ, Hàn Phong liền nằm xuống, đồng thời hai mắt xuất thần nhìn lên bầu trời đem, nhất thời mạch suy nghĩ xoay chuyển.
Một lúc lâu, Hàn Phong đột nhiên khẽ cười một tiếng, hắn nhớ tới kiếp trước lúc này, hắn tựa hồ còn đang nỗ lực tu luyện để đột phá cơ sở tứ phẩm.
Ai ngờ lúc này hắn lại đã là một địa giai nhị phẩm võ giả, còn đại biểu cho Huyền Thiên Tông tới tham gia Thiên Thánh đại hội lần này.
Mặc dù đối với thực lực hiện nay, trong lòng Hàn Phong vẫn hết sức bất mãn, nhưng hắn cũng biết không thể quá mức nóng vội, phải từ từ mà tiến.
Nếu như không nhờ từng trải kiếp trước, lấy tốc độ thăng cấp nhanh như vậy, đã là hết sức bất ngờ. Đó cũng là ưu thế của Hàn Phong.
Ngay khi Hàn Phong đang lẳng lặng hồi tưởng lại, cách đó không xa mơ hồ truyền đến một trận thanh âm.
Hàn Phong tò mò, không khỏi ngưng thần lắng nghe.
Phát hiện chẳng qua là hai nữ tử đang thấp giọng nói chuyện với nhau mà thôi, cũng nhờ hiện tại hắn đã là địa giai nhị phẩm cộng thêm ưu thế Tiên Thiên đấu khí, nếu không thật khó mà nghe được giọng nói của hai người.
- Vũ Nhu tỷ, ngươi nói đám hỗn đản Liệt Diễm Các có đáng ghét hay không, dĩ nhiên cướp đoạt Ngũ Sắc Tuyết Liên của chúng ta.
Một nữ tử trong đó, ngữ khí hơi phẫn nộ nói.
Lập tức một giọng nói thanh thúy bên cạnh phát ra:
- Hảo sư muội, chuyện đã xảy ra, ngươi dẫu có tức giận, cũng không có tác dụng gì, chi bằng nghĩ biện pháp khác thì hơn.
- Ai! Cũng không biết vì nguyên nhân gì, Ngũ Sắc Tuyết Liên cũng không quá mức quý trọng, mà sao chúng ta tìm nhiều thành trấn như vậy, lại vẫn không tìm được. Hôm nay khó khăn mới tìm được, lại bị mấy tên thối Liệt Diễm Các kia cướp đi, thật tức chết ta mà.
Nghe đến đó, Hàn Phong đã nhận ra thân phận của hai nữ tử này, chính là đệ tử của Băng Tuyết Các. Thảo nào khi nghe thanh âm các nàng nói chuyện lại có chút quen tai.
Bất quá, Hàn Phong đối với cô nàng Vũ Nhu sư tỷ cũng hết sức tò mò. Chắc hẳn đó là đệ tử mạnh nhất của Băng Tuyết Các lần này Đường Vũ Nhu.
Kỳ thực hắn biết được nàng là nhờ tư liệu do Lâm Nguyệt thu thập được lúc trước.
Nhất là một ít tuyển thủ hạt giống, Lâm Nguyệt càng nhất nhất giới thiệu với Hàn Phong.
Đường Vũ Nhu chính là một trong số đó.
Theo tin tức của Lâm Nguyệt, đường Vũ Nhu là đệ tử có tư chất mạnh nhất của Băng Tuyết Các trong máy năm gần đây, mới chỉ có mười sáu tuổi đã là nhân giai cửu phẩm võ giả, một thân Băng Tuyết kiếm kỹ càng là xuất thần nhập hóa.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ngạo Thị Thiên Địa
Chương 141: Ngũ Sắc Tuyết Liên
Chương 141: Ngũ Sắc Tuyết Liên