Ta chỉ tới phòng thị chính họp một chút mà tại sao lại có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy, đánh đập một vị Nam tước trong Thần miếu!" Thomas phất phất tay.
"Đại chủ tế tôn kính, quả thật là Nam tước Lima coi thường Thần miếu, làm nhục Thần thú trước, tế ti Arthur mới dũng cảm tiếp nhận thách thức", Maru là tùy tùng Trâu Lượng coi trọng nhất, phe tế ti linh hồn chắc chắn phải lên tiếng trước.
Ánh mắt của Thomas quét qua các chủ tế khác, "Đây không phải lý do để đánh người, Thần miếu không phải sân quyết đấu, Maru, chuyện này ngươi không được xen miệng vào!"
Xem ra Thomas thật sự tức giận rồi, cùng với việc Thomas sắp thượng vị khí thế của Hồng y đại chủ tế cũng đang được tích lũy. Kỳ thực các chủ tế khác cũng biết nước lên thì thuyền lên, hầu hạ một vị Hồng y đại chủ tế và hầu hạ một vị Đại chủ tế là hoàn toàn bất đồng, đương nhiên khó khăn cũng lớn hơn nhiều. Bạn đang đọc chuyện tại
"Arthur, chuyện này ngươi phải cho mọi người một đáp án".
Thomas trầm giọng nói, xem ra hôm nay việc nghị sự tại phòng thị chính cũng không thuận lợi cho lắm.
Các chủ tế đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không muốn làm tức giận Thomas lúc này. Maru thì muốn nói lại thôi, Đại chủ tế đã chỉ đích danh không cho phép hắn nhảm nhí nữa. Tại Thần miếu Jerusamer ai không biết chủ tế Maru chính là kẻ bám đuôi của một tế ti kiến tập.
Ai biết lúc này người luôn luôn thích đối đầu với Arthur là Kemu lại đứng dậy, "Đại chủ tế, ta cũng ở tại hiện trường, bình thường tế ti Arthur có chút không câu nệ tiểu tiết nhưng chuyện hôm nay cậu ta làm hoàn toàn đúng, uy nghiêm của Thần thú không thể khinh nhờn, nếu ta trẻ hai mươi tuổi thì hôm nay chắc chắn sẽ vặn sạch răng Lima!"
Kemu là một tế ti già phân quản lễ nghi, vô vọng thăng cấp, bình thường nói chuyện cũng không để ý đắc tội người khác. Nhưng đó là chức trách của hắn, mọi người cũng sẽ không tính toán điểm này.
Ai nghĩ lúc này Kemu lại bảo vệ Arthur, xem nộ khí của Đại chủ tế Thomas hôm nay thì thể nào Arthur cũng phải bị cấm cửa một tuần.
"Chủ tế Kemu, lời này ngươi nói không đúng rồi, bất kể thế nào thì đánh người vẫn là không đúng. Nhất là một tế ti kiến tập đánh người của gia tộc Montaeris, việc này sẽ mang đến phiền phức thế náo cho Thần miếu. Chẳng bao lâu trên tỉnh sẽ có phản ứng, ta cho rằng lúc này chúng ta nên làm ra quyết định trừng phạt trước để làm răn đe!"
Trong mười vị chủ tế đột nhiên có người đứng dậy nói.
Người này vậy mà là Manila, bình thường quan hệ rất tốt với Arthur, lúc này lại bỏ đá xuống giếng.
Những người khác đều biết Manila là tâm phúc của Thomas, hắn lên tiếng hiển nhiên là thay mặt cho ý của Thomas xem ra Thomas cũng không hài lòng với sự kiêu ngạo của người đệ tử này rồi. Kể ra cũng đúng, cả ngày gây chuyện, gặp ai cũng đắc tội, Đại chủ tế chắc chắn cũng không dễ chịu, huống hồ Đại chủ tế rất nhanh sẽ trở thành Hồng y đại chủ tế rồi.
"Tế ti kiến tập Arthur quả thật quá mức lỗ mãng, tin đồn bên ngoài cũng không tốt. Mọi người nói hắn thường xuyên gây chuyện, ảnh hưởng đến hình tượng của Thần miếu chúng ta".
Chủ tế Hoff phân quản tế ti chiến ca lên tiếng phụ họa.
Trâu Lượng nhếch miệng, con bà nó, lật mặt nhanh thật. Lúc bố lôi kéo cung phụng hay làm ra thiết kế mới đều cười híp mắt mau đến chia phần. Vẫn nghe nói lòng người hiểm ác, đám Thú tộc này cũng không đáng tin.
Các chủ tế khác thì tương đối yên tĩnh, mọi người đều đang suy nghĩ mà không hề nói thêm cái gì, có điều hết thảy đều do Đại chủ tế làm chủ.
Trâu Lượng tức giận bất bình phản bác vài câu, với cá tính của hắn làm sao có thể chịu thiệt, huống hồ uất ức như thế này, gần như bị bán đứng tại chỗ.
Các chủ tế cũng không nghĩ tới gã này lại kiêu ngạo đến mức dám trực tiếp chống đối Đại chủ tế, làm cho Thomas tức giận đến mức đập bàn rời đi, gọi Trâu Lượng tới phòng tĩnh tu tìm hắn.
Có người lo lắng, có người cười trên nỗi đau của người khác, có người cười âm hiểm... Tuổi trẻ chính là non nớt, thích thể hiện mình, lẽ nào không biết trên thế giới này có câu qua cầu rút ván?
Hội nghị chấm dứt, lần đầu tiên Thomas nổi giận, có điều dưới sự khuyên giải của mọi người cuối cùng cũng không cấm cửa không cho Arthur ra ngoài, những người khác mỗi người ôm một tâm sự rời đi, trong nháy mắt đại sảnh chỉ còn lại có Thomas và Arthur.
Cửa đã đóng.
Arthur mỉm cười, "Sư phụ, xem ra gã Hoff này có chút vấn đề, phải tìm cơ hội xử lý".
Thomas gật đầu, "Nhóc con nhà ngươi đúng là lanh lợi, không nghĩ tới mảnh đất ba mẫu hai sào này của ta cũng bị thế lực khác chen chân vào. Mặc dù không xác định được hắn là người của phía nào nhưng một khi đã lộ diện thì vai trò sẽ nhỏ đi nhiều".
Đây là điều Arthur đề nghị với hắn, tìm cơ hội nắm tình hình một chút, bề ngoài những chủ tế này có vẻ đều không tồi nhưng cũng đều rất khó đối phó. Bình thường khi Thần miếu yên ổn thì cũng không thể hiện được vai trò gì nhưng những lúc nhạy cảm như bây giờ thì phải càng cẩn thận. Nhất là trong giai đoạn mấu chốt thăng cấp Hồng y đại chủ tế này thì không được phép xảy ra bất cứ sai sót nào.
Người như thế chắc chắn sẽ ẩn nấp rất sâu, nếu như không có mồi ngon thì hắn nhất định sẽ không cắn câu, cho nên mới có màn Manila trở giáo ban đầu xem có ai hưởng ứng, quả nhiên Hoff đã xuất hiện.
"Cũng đúng, gã này sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay ngài được".
"Nhóc con nhà ngươi cũng được lắm, biết rõ đối phương có lai lịch cũng dám đánh".
"Ha ha, ngài lập tức phải trở thành Hồng y đại chủ tế rồi, loại nhân vật nhỏ này cũng dám giỡn mặt, chẳng phải là khinh Thần miếu không có người sao? Dù sao cũng phải có người đóng vai phản diện mà", Trâu Lượng cười tủm tỉm. Nói thẳng, hắn không thích làm người tốt, người tốt thọ không dài, người xấu sống ngàn năm mà.
Thomas lắc đầu, "Ngươi, thật không biết thế nào là lợi hại, tên Lima này còn đỡ vì chỉ là kẻ ăn bám. Nếu như thật sự là người của gia tộc Montaeris thì nhất định không được chọc, mà muốn chọc cũng không chọc được".
Vẻ mặt của Thomas rất nghiêm túc, quả thật hắn rất báo vệ Trâu Lượng, chỉ lúc chính sự hắn mới nghiêm túc như vậy.
Trâu Lượng biết mình mới chỉ hiểu được mặt ngoài của đế quốc Mông Gia, "Sư phụ, thế lực của một gia tộc lợi hại như vậy sao?"
"Vốn không muốn nói những thứ này với ngươi nhưng xảy ra chuyện này cũng nhắc nhở ta. Sau này ngươi phải tham dự chính trị cũng cần biết một vài cấm kỵ, quả thật khống chế đế quốc Mông Gia là ba thế lực, Thần miếu, hệ thống Quan cầm quyền và Công hội điêu khắc sư linh hồn. Nhưng có năm thế lực lại thẩm thấu khắp nơi can thiệp vào ba hệ thống này, không phải một người có thể chống lại".
Trâu Lượng gật đầu, cái này hắn lại không chú ý, xem ra tại đế quốc Mông Gia thế lực của gia tộc không hề đơn giản như bề ngoài.
"Sư phụ chỉ giáo",
Thomas thấy Trâu Lượng không tỏ ra nghi vấn cũng cảm thấy ngoài ý muốn, "Con rõ ràng những gì ta nói à?"
"Ý của sư phụ rất rõ ràng, ba phe phái lớn là sân khấu tranh đoạt của năm thế lực lớn, con cũng rất muốn hiểu một chút".
Thomas gật đầu, "Gia tộc Montaeris tộc Tiger, tục xưng gia tộc dũng giả, nhưng họ gọi chính mình là quỷ đấu sĩ. Toàn bộ thành viên của gia tộc Montaeris sau khi được năm tuổi sẽ bị ném tới hoang dã tự sinh tự diệt. Một năm sau nếu như còn sống sẽ được mang về gia tộc, sau khi học tập một năm lại bị ném vào thế giới ngầm, sinh tồn một mình hai năm. Nếu như còn có thể sống sót mới có tư cách được gọi là thành viên của gia tộc, cho nên nói mỗi người của gia tộc đều là một chiến sĩ đáng sợ, cũng là nguyên nhân uy danh của gia tộc Montaeris vẫn lan xa. Ai cũng không muốn thách thức uy vũ của họ, tầm ảnh hưởng của gia tộc chủ yếu trong thành vệ quân và kỵ sĩ đoàn Thần miếu".
Thú tộc thật sự rất điên cuồng, trải qua loại khảo nghiệm này còn có thể sống sót sợ rằng không có mấy người là người bình thường.
"Gia tộc Feller tộc cáo, tục xưng giàu nhất thiên hạ, đầu óc thương nghiệp của Fox vốn đã rất mạnh mà gia tộc Feller lại càng là vương giả thương nghiệp. Lúc cường thịnh nhất thì một nửa của cải trong thiên hạ đều thuộc về gia tộc Feller. Hoạt động thương nghiệp của họ chẳng những trải rộng khắp đế quốc Mông Gia mà thậm chí còn xuất khẩu khoáng sản cho loài người. Con phải biết mấy thứ này vô dụng đối với Thú tộc chúng ta nhưng lại phi thường quan trọng đối với loài người không được Thần thú ban ơn. Mặc dù bởi vì đại chiến diễn ra gia tộc Feller bị ảnh hưởng cực lớn nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa. Con quái vật lớn này vẫn không cách nào dao động như cũ, thành viên của họ thẩm thấu vào các phòng thị chính thành phố, vận hành các thủ tục hành chính".
Trâu Lượng yên lặng gật đầu, lúc này hắn phải rửa tai lắng nghe, hắn cũng từng nghe Avril nhắc tới gia tộc Feller, tại thành Jerusamer gia tộc của Avril cũng tính là gia tộc thương nghiệp nổi bật nhưng so với Feller thì chỉ là trò trẻ con.
"Gia tộc thứ ba tiếng tăm cũng khá lớn, gia tộc Sanchez tộc Lion, Đại quan cầm quyền Omega Sanchez và niềm tự hào của Thú tộc chúng ta. Kị sĩ mặt trời Neberro Sanchez chính là nhân vật trung tâm thay mặt cho gia tộc này trước sân khấu. Gia tộc này thế lực đang mãnh liệt lên cao, có thể đoán được đến thời của Neberro thì thế lực của gia tộc Sanchez còn có thể tăng lên tiếp. Hơn nữa Neberro con hơn cha, chẳng những thiên phú vượt qua cha hắn mà tâm trí của người này càng đáng sợ, có thể thấy được qua việc thân là con của Đại quan cầm quyền mà hắn lại gia nhập kỵ sĩ đoàn của Giáo đình.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hùng Bá Thiên Hạ
Chương 158: Năm gia tộc lớn
Chương 158: Năm gia tộc lớn