Cái gì!
Lục Nguyên đang nói cái gì?
Tống Địa chính là Tống Địa sư huynh.
Gã tiến vào kiếm tu tinh thần đã mấy trăm năm.
Trong mấy trăm năm không biết gã đã tạo ra bao nhiêu kiếm pháp.
Bây giờ Lục Nguyên nhẹ nhàng nói muốn một lần sáng tạo kiếm pháp số điểm càng nhiều hơn điểm tổng số kiếm pháp của Tống Địa sư huynh.
Cái này không chỉ cuồng, thật là quá cuồng vọng.
Phải biết rằng bản thân Tống Địa sáng tạo kiếm pháp là hàng đầu trong mười bốn người, mấy trăm năm sáng tạo ra nhiều kiếm pháp như vậy mà Lục Nguyên muốn hoàn toàn vượt qua, đây là cuồng khó tin đến đâu.
Yến Thu Nguyệt và Tống Địa cho rằng mình nghe lầm, họ không thể không nghi ngờ lỗ tai của mình.
Tống Địa trừng Lục Nguyên, hỏi:
- Ngươi nói cái gì?
Lục Nguyên hời hợt nói:
- Vừa rồi ta đã nói, ta muốn sáng tạo ra kiếm pháp nhiều hơn tổng điểm của Tống Địa sư huynh.
Tiếp theo hắn khó hiểu nhiền Tống Địa:
- Tai của Tống Địa sư huynh không tốt, nghe không rõ ràng à?
- Hay, hay cho Lục Nguyên, so với Yến Thương Thiên năm đó còn cuồng hơn!
Tống Địa quát lạnh một tiếng:
- Yến Thu Nguyệt, ngươi đi giúp hắn tra xem mấy năm nay ta sáng tạo bao nhiêu kiếm pháp bao nhiêu điểm!
Những thứ này đều có hệ thống, dù là việc mấy trăm năm trước cũng có thể dò ra. Yến Thu Nguyệt lập tức đi tra xét, rất nhanh đã tra ra.
- Tống Địa sư huynh mấy năm gần đây sáng tạo một trăm bộ kiếm pháp cấp sáu, năm mươi bộ kiếm pháp cấp bảy, mười bộ kiếm pháp cấp tám, một bộ kiếm pháp cấp chín. Trong đó sáng tạo kiếm pháp cấp sáu số điểm sẽ từ một đến mười, theo kiếm pháp mà định. Sáng tạo kiếm pháp cấp bảy số điểm di động từ mười đến một trăm, theo kiếm pháp mà chia ra cụ thể. Sáng tạo kiếm pháp cấp tám thì một trăm đến năm trăm. Nếu sáng tạo kiếm pháp cấp chín thì là năm trăm đến một ngàn điểm, cho nên Tống Địa sư huynh tổng cộng được số điểm là bốn ngàn tám trăm ba mươi lăm điểm.
- Đương nhiên còn có kiếm pháp cấp tinh thần, cấp diệt tinh.
- Kiếm pháp cấp tinh thần chính là có tác dụng rất lớn với Kiếm Môn, nếu có thể sáng tạo ra một bộ kiếm pháp cấp tinh thần thì có thể được thưởng năm ngàn đến một vạn điểm. Một bộ kiếm pháp cấp diệt tinh có thể được thưởng một vạn đến năm vạn điểm. Còn trong truyền thuyết kiếm pháp thế giới cảnh thì không cần tưởng tượng, căn bản không có khả năng, nó là kiếm pháp người thế giới cảnh dùng.
Yến Thu Nguyệt giới thiệu đến nơi đây thì chần chờ một lúc nói tiếp:
- Kỳ thực không chỉ là kiếm pháp thế giới cảnh, dù là kiếm pháp cấp tinh thần, cấp diệt tinh cũng không có người sáng tạo ra được, ít nhất ở lịch sử kiếm tu tinh thần đã rất lâu rồi không có ai sáng tạo ra kiếm pháp như vậy, cho nên không cần tưởng tượng.
- Vậy thì Lục sư đệ, bây giờ có thể sáng tạo chiêu thức.
Yến Thu Nguyệt báo xong một chuỗi tư liệu, trong lòng thầm nghĩ, Tống Địa sư huynh thật quá siêu, mấy trăm năm về mặt sáng tạo kiếm chiêu đã trám nhiều điểm kiếm tu tinh thần như vậy, mình ở mặt này mới chỉ kiếm được vài trăm thôi.
Lục sư đệ nguy rồi đây. Thật ra mấy ngày ở chung, Yến Thu Nguyệt rất có hảo cảm với Lục Nguyên. Lục sư đệ có thể hai lần đè đầu Kiếm Tú, đủ thấy thiên phú về mặt kiếm đạo, sau này Thái Sử chí tôn môn muốn vùng lên phải nhờ vào Lục sư đệ, kết quả không ngờ là Lục sư đệ tại đây chọc phải Tống Địa sư huynh, e rằng dẫn đến trận thảm bại, hy vọng trận thảm bại này sẽ không sinh ra ảnh hưởng quá xấu với Lục sư đệ, ảnh hưởng hắn tăng kiếm đạo.
Lúc này sư huynh đệ khác cũng chạy đến. Dù sao không gian hang động tuy rằng lớn nhưng không quá mênh mông, có kịch vui thì tất nhiên phải lại đây xem rồi. Nghe nói Lục Nguyên muốn khiêu chiến Tống Địa mấy trăm năm sáng tạo kiếm chiêu sinh ra tổng điểm, tất cả sư huynh đều cảm thấy Lục Nguyên điên rồi, dù là Thái Sử Bi cũng không ngoại lệ.
Bốn huynh đệ họ Cát cũng đến.
Lão đại Cát Vô Thương nói:
- Lục sư đệ khiêu chiến tất cả kỷ lục của Tống sư đệ, hắn điên rồi, làm sao mà thắng được.
Lão nhị Cát Vô Thống dù cảm thấy Lục Nguyên chắc chắn thua nhưng gã luôn phản nghịch với lão đại, nên nói:
- Chưa chắc, nói không chừng Lục Nguyên sẽ thắng.
Lão tam Cát Vô Bệnh nói:
- Đúng vậy, dù Lục sư đệ không đẹp trai bằng ta nhưng coi như vô cùng anh tuấn, so với Tống Địa còn tuấn hơn, nói không chừng thắng đó.
Thật ra Tống Địa tuấn tú, Lục Nguyên thì hơi đẹp, Cát Vô Bệnh lớn lên xấu nhưng gã cứ nói vậy.
Lão tứ Cát Vô Tai nói:
- Đúng đúng đó. Lục sư đệ có một chút khả năng thắng thôi, nếu hắn học mấy chiêu với ta là thắng chắc.
Bốn huynh đệ họ Cát luôn là hỗn loạn chí chóe như vậy, hưng trong lời nói có thể thấy ra dù là huynh đệ họ Cát điên điên khùng khùng đều thấy ra Lục Nguyên chắc chắn sẽ thua.
Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng, xem ra họ đều cho rằng mình thua, nhưng không sai, vậy thắng cho họ xem.
Lục Nguyên quát:
- Cầm bút, giấy tới đây!
Lập tức có người đưa lên giấy bút, muốn sáng tạo kiếm pháp thì đương nhiên phải viết trên giấy.
Lục Nguyên ngồi xuống, cầm hồ lô rượu, đây là hầu nhi tửu tối hôm qua mới chứa, hương du tinh khiết. Lục Nguyên ừng ực uống, rất là sung sướng.
Tống Địa ở bên cạnh lạnh lùng nói:
- Chắc sẽ không muốn uống say rồi giả bộ khùng qua cửa đi?
- Câm miệng cho ta rồi tính tiếp.
Lục Nguyên lại ừng ực uống, uống một ngụm ngâm một câu:
- Hội đương nhu ẩm tam bách cốc, cổ lai thánh hiền giai tịch mịch.
Sung sướng, sung sướng! Coi như cảm nhận được sung sướng chỉ có uống rượu mới ưu kỳ danh.
Uống rượu là phải đã ghiền!
Uống sảng khoái xong Lục Nguyên quăng đi hồ lô rượu sang bên cạnh, ợ một hơi, nói:
- Vậy thì bây giờ bắt đầu, Tống Địa, mở mắt chó ngươi ra xem, xem coi ta làm sao trong một ngày, một lần kiếm điểm vượt qua số điểm sáng tạo kiếm pháp ngươi làm mấy trăm năm. Để ngươi hiểu hạng như ngươi muốn so với Yến Thương Thiên, dù là so với ta cũng kém xa.
Rượu đủ, ý quá cuồng.
Nếu vậy thì, bắt đầu!
Trong mắt người khác, Lục Nguyên tuyệt đối là say rồi.
Nhưng bản thân Lục Nguyên không thèm để ý, bây giờ hắn là ý quá cuồng, rượu tràn đầy.
Hào hùng mãn chí.
- Tương tiến tửu, tương tiến tửu, bút động!!!
Lục Nguyên quát dài một tiếng, bút lông ở trên giấy tung bay, trên tờ giấy trắng xuất hiện hình ảnh một người múa kiếm. Người kia múa kiếm, kiếm quang động, kiếm tốc rất nhanh, tung múa nhanh như tia chớp, rất lanh lẹ. Bộ kiếm pháp kia nhanh những nhanh mà rất là kỳ lạ.
Rất nhanh, liên tiếp ba mươi ba chiêu đã xuất hiện dưới bút của Lục Nguyên. Ba mươi ba chiêu, mỗi chiêu đều nhanh nhẹn, một khi thi triển sẽ khiến kẻ địch bị vây khốn nhiều.
Rất nhanh viết xong một bộ kiếm pháp, Lục Nguyên bắt đầu đặt tên mỗi chiêu cho kiếm pháp đó.
'Linh Hầu Khiêu', 'Linh Hầu Dược Thụ', 'Linh Hầu Trích Đào', đủ các loại tên bị viết ra, sau đó tay vung, bút lông viết ra cái tên kiếm pháp 'Linh Hầu kiếm pháp'.
Thật nhanh!
Thời gian ngắn vậy đã sáng tạo ra một bộ kiếm pháp cấp sáu. Nên biết rắng giống như Yến Thu Nguyệt, sáng tạo kiếm pháp cấp sáu chẳng biết tốn bao nhiêu sức lực, có khi vắt óc hơn mười ngày chẳng nghĩ ra chiêu đầu và chiêu sau làm sao nối tiếp, nhưng Lục Nguyên khoảnh khắc đã sáng tạo ra kiếm pháp cấp sáu.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 620: Tống Địa ghen tức (hạ)
Chương 620: Tống Địa ghen tức (hạ)