Nhưng mà, điểm nóng chảy của những lưỡi đao này chỉ có 1535 độ, mà độ nóng bên ngoài thân Thư Mộng, sớm đã vượt ngưỡng 3000 độ, những lưỡi đao này xuyên qua một khu vực nhiệt độ cao như vậy, khi tới gần khu vực bạch sắc hỏa diễm quanh thân Thư Mộng, sớm đã biến thành một đống chất lỏng, những lưỡi đao kia, căn bản là không tới gần người Thư Mộng được.
Trong lĩnh vực của Lâm Dịch, không cảm giác được sức nóng kinh hoàng kia...Thủy hệ vốn là khắc tinh của Hỏa hệ, mà Lâm Dịch và Thư Mộng vốn là cường giả ngang cấp, hơn nữa cường độ lĩnh vực của Lâm Dịch hôm nay là ở trạng thái toàn bộ triển khai. Lập tức liền đem cảm giác nóng rực bên ngoài hoàn toàn bài trừ ở bên ngoài, nhưng theo độ nóng chảy càng ngày càng mạnh, đến vách tường và sàn nhà bằng kim loại cũng bắt đầu chảy thành dịch thể, mọi người cũng không khó tưởng tượng được độ nóng ngoài kia...Chỉ sợ, độ nóng so với thế giới nham thạch ở tầng thứ hai còn cao hơn? Phải hiểu rằng, lực truyền nhiệt của kim loại là rất mạnh, nếu như không có lĩnh vực của Lâm Dịch. Nói không chừng trước khi những kim loại này bắt đầu nóng chảy thì mọi người đã biến thành khối thịt nướng rồi.
Những con kim hệ ma thú kia rốt cuộc cũng không chịu nổi nhiệt độ cao trong vách tường, từ bên trong vọt ra.
Trong mắt Lâm Dịch ngay tức khắc liền hiện lên một vòng tinh quang, chỉ thấy kim hệ ma thú nhảy ra, nhìn chừng hơn hai mươi con. Độ nóng chảy của những con kim hệ ma thú này cao hơn những vách tường kim loại kia. Dưới nhiệt độ 3000, thân thể chúng tuy đều tràn ra quang mang chói mắt, nhưng vẫn không có xuất hiện bộ dạng bị nóng chảy.
- Mọi người mau thừa dịp hiện tại.
Lâm Dịch hét lớn một tiếng liền làm cho mọi người vốn đang ngây ngẩn xem lập tức tỉnh lại, Lâm Dịch điều khiển lĩnh vực bay thẳng tới chỗ một con kim hệ ma thú gần nhất.
Những con ma thú kia hiển nhiên dưới nhiệt độ này đã có chút mơ hồ, đám người Lâm Dịch bay tới vẫn không có chút phản ứng nào. Lập tức liền bị mọi người một đao chặt đứt cổ, tốc độ đám người Lâm Dịch cực nhanh, lượn quanh một vòng, bất quá mới mấy chục giây, những con ma thú kia đã bị chém giết hết.
Lúc này Thư Mộng đã sắp đạt tới cực hạn của mình rồi. Thấy mọi người đã đem toàn bộ ma thú chém giết, liền không kiên trì được nữa. Tức thì bạch sắc hỏa diễm toàn thân nàng liền biến mất...Mà thân thể nàng cũng từ không trung rơi xuống.
Cũng may tốc độ của Lâm Dịch cực nhanh. Thấy tình thế không đúng, lập tức liền vọt tới bên dưới nàng, đem thân thể của nàng bế lên, phải biết, bạch sắc hỏa diễm mặc dù là lực lượng của nàng. Cho nên không làm tổn thương đến nàng, nhưng đám chất lỏng trên mặt đất là đồ thật, nếu như bị dính vào...không cần phải nói cũng có thể tưởng tượng được hậu quả?
Mà lúc này, Thư Mộng bởi vì lực lượng tiêu hao quá độ, khuôn mặt vô cùng tái nhợt. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Vất vả cho nàng rồi.
Lâm Dịch cúi đầu nói với Thư Mộng trong ngực.
Thư Mộng nhẹ nhàng lắc đầu. Sau đó cười cười, có chút suy yếu nói:
- Kế tiếp giao cho các ngươi. Ta nghỉ ngơi một chút...
Thấy Lâm Dịch gật đầu, Thư Mộng liền nhắm mắt lại, đã ngủ say.
Lại cúi đầu nhìn Thư Mộng mềm mại trong ngực, Lâm Dịch sửa sang lại đầu tóc của nàng,
- Trước đem nhiệt độ chung quanh giảm xuống,
Trương Diệc Vũ mở miệng nói ra.
Lâm Dịch nghe vậy nhẹ gật đầu, đang muốn sử dụng dị năng thủy hệ làm giảm nhiệt độ chung quanh. Cũng lúc đó, vách tường chung quanh bỗng nhiên kịch liệt chấn động.
- Chuyện gì thế?
Mọi người kinh hô xem xét khắp bốn phía.
Vách tường kim loại kia thật sự là vô cùng dày đặc, tuy bị Thư Mộng làm tan chảy đến mấy mét, nhưng bên trong vẫn như cũ là kim loại, cũng không biết là nó dày đến bao nhiêu. Mà lúc này, vách tường chung quanh bỗng nhiên rung động mãnh liệt giống như là có động đất vậy, tuy đang lơ lửng ở giữa không trung, nhưng nghe âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên chung quanh, sắc mặt mọi người hay vẫn là trở nên khó coi.
- Nhất định là ma thú trông coi tầng này xuất hiện, mọi người nhất định phải cẩn thận.
Trương Diệc Vũ lớn tiếng hô làm mọi người khẩn trương hẳn lên.
Đột nhiên, một luồng sáng màu vàng bỗng nhiên xuất hiện làm mọi người nhất thời không nhìn rõ được, mọi người chỉ cảm thấy con mắt tê rần, liền nhanh chóng nhắm chặt hai mắt, luồng sáng kia không ngờ chói đến trình độ làm cho mọi người đau mắt.
Nhưng mọi người cũng không phải là người bình thường, ngoại trừ vài tên dị năng giả, những người khác sớm đã tiến hành qua những phương thức huấn luyện cực kì nghiêm khắc đối với thân thể mình, sự khống chế đối với thân thể sớm đã ra khỏi nhận thức của thường nhân, đồng tử co rút vài cái liền điều chỉnh tốt tiêu cự của mắt, thích ứng luồng sáng màu vàng liền nhìn về phía xuất hiện ánh sáng.
Một thân ảnh toàn thân bao phủ bên trong một tầng kim quang xuất hiện ở trong mắt mọi người, cùng lúc đó một cổ uy áp cực kì kịch liệt hung hăng đụng vào ngực mọi người.
- Đây là...
Mọi người kinh hãi há to miệng, uy áp cường đại, rõ ràng có thể làm cho bọn họ xuất hiện cảm giác hít thở không thông.
Xem thân thể kia, rõ ràng cùng nhân loại bình thường không khác biệt lắm. Nhưng mà bởi vì kim quang toàn thân, mọi người căn bản là xem không được rõ ràng, nhưng loại uy áp này, là thật sự tồn tại.
Khi kim quang chợt biến mất, một thân ảnh lơ lửng trên không trung xuất hiện rõ ràng trong mắt mọi người.
- Cửu...cửu cấp ma thú?
Mọi người kinh hãi mở to hai mắt...Tim gần như là ngừng đập luôn.
Lúc trước cũng đã nói rồi. Bát cấp ma thú cùng cửu cấp ma thú, hoàn toàn là một tồn tại ở đẳng cấp khác, giống như là nhân loại bát cấp chiến sĩ cùng thánh cấp chiến sĩ, tương đương với cửu cấp ma thú là thánh cấp chiến sĩ đấy.
Biểu hiện đặc trưng nhất của Thánh cấp, đó là có thể phi hành, thánh cấp bình thường, phi hành giống như là nhân loại bình thường đi bộ vậy. Đây cơ hồ là bản năng, căn bản là không cần ai phải truyền đạt, đạt tới là tự nhiên phi hành được.
Kim hệ ma thú, chắc hẳn là sẽ không phi hành được nhưng mà tồn tại toàn thân bao trùm kim quang trước mặt này, lại không thấy rõ bộ dạng ma thú gì, nhưng là thình lình lơ lửng trên không trung chính là căn cứ chính xác khẳng định nó là cửu cấp ma thú.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 139: “Trùm cuối" của Ma Nguyên Động Quật
Chương 139: “Trùm cuối" của Ma Nguyên Động Quật