Trong lòng tất cả mọi người đểu nổi lên một cổ tuyệt vọng...Cửu cấp ma thú...Chính là nó đứng nguyên tại chỗ cho mọi người xách đao chém, dùng lực phòng ngự của cửu cấp ma thú, thì cũng chẳng xi nhê gì với nó, trong mọi người mạnh nhất chính là Lâm Dịch, tăng thêm lĩnh vực cùng thể thuật, cũng chỉ là mạnh hơn một chút so với bát cấp chiến sĩ mà thôi, nhưng mà cửu cấp ma thú, cũng tuyệt đối không phải là thứ mà bát cấp chiến sĩ có thể chống lại được.
Cái này, chính là cấp bậc thánh cấp, một tồn tại cường đại a.
Thời gian dần trôi qua, ánh hào quang bao trùm trên người cửu cấp ma thú cũng dần nhạt đi...Lúc này, mọi người mới xem như là thấy rõ bộ dạng của cửu cấp ma thú này.
Lọt vào tầm mắt trước nhất, là một đôi đồng tử màu vàng không có chút tình cảm nào lạnh như băng vậy. Mà toàn thân nó lại có một tầng vây giáp như kim loại vây quanh. Đường cong thân thể của nó cực kì ưu mĩ trôi chảy cứ như là đường cong tự nhiên vậy, chứng tỏ thân thể nó đã đạt tới một mức độ mà thường nhân không thể tưởng được, mà thân thể màu vàng ròng kia...đồng thời cũng nói cho mọi người biết, sức mạnh của thằng này là vô đối. Lực phòng ngự cùng lực lượng của nó, tuyệt đối là kinh khủng, khắp nơi trên thân thể đều là gai nhọn hoắt, cái đuôi tùy ý lắc lư. Ngẫu nhiên nhẹ nhàng hất lên, liền lập tức sinh ra một cổ uy áp cường đại bức áp ra bốn phía, làm cho mọi người đến hô hấp cũng có chút khó khăn...
Trong lúc nhất thời, mọi người kinh hãi há to miệng, lại cùng nó cứ giằng co như vậy mà bắt đầu...thật lâu về sau...
- Ah? Lần này còn nhiều người hơn...
Nó, đột nhiên mở miệng nói chuyện...
Thanh âm của nó cực kì quái dị. Nghe, như là kim loại va chạm sinh ra tạp âm vậy. Nhưng làm cho người ta kì quái là, mọi người nhưng là có thể dễ dàng nghe được nó đang nói cái gì.
Sắc mặt mọi người đều trở nên cực kì khó coi. Mặc dù là Trương Diệc Vũ cùng Lang Sa vốn trấn định nhất trong mọi người, cũng là sắc mặt biến đổi...mọi người lâm vào trạng thái cực kì hoảng sợ, không có ai trả lời câu hỏi của nó.
Tựa hồ là nhìn sự sợ hãi của mọi người, khuôn mặt vốn lạnh như băng kia khẽ nhúc nhích, chợt nghe nó dùng âm thanh chói tai như kim loại va chạm kia nói:
- Các ngươi không cần sợ hãi, chỉ là lần này số người thông qua khảo nghiệm vượt ra ngoài dự đoán của ta, nên ta mới tới xem mà thôi.
Đang khi nói chuyện, tựa hồ muốn biểu hiện là mình có thiện ý, cái khuôn mặt lạnh như băng kia quái dị co quắp vài cái. Nghĩ đến hẳn là cười...Nhưng nụ cười này...thật sự là không chút nào đẹp mắt.
Trên trán mọi ngươi cũng không khỏi chảy ra mồ hôi. Mặc dù đối phương đã tận lực kiềm chế lại uy áp. Thế nhưng cổ khí thế cường giả này, vẫn để cho mọi người cảm nhận được một cổ áp lực cường đại.
Nghe xong lời của nó, mọi người cũng không dám tin hoàn toàn. Nhưng cũng không có biện pháp đối phó nào.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, đè xuống sự sợ hãi trong lòng, mở miệng nói:
- Xin hỏi đại nhân ngài...
Lâm Dịch còn chưa dứt lời, chỉ thấy trong mắt của ma thú kia đột nhiên lóe lên một tia quang mang, thanh âm như kim loại va chạm đã cắt đứt lời Lâm Dịch:
- Lĩnh vực dị năng giả? Ah...Đại lục hiện tại rõ ràng còn có lĩnh vực dị năng giả ngoại trừ Bạch Tiếu Thiên? Ừ...cái này khó trách...lần này các ngươi có thể đến đây nhiều người như vậy, đều là công lao của ngươi?
Mọi người nghe vậy liền ngẩn ra...Đối phương lại biết Bạch Tiếu Thiên? Lại biết rõ thân phận lĩnh vực dị năng giả của Lâm Dịch.
Cái trước còn dễ giải thích. Dù sao cửu cấp ma thú cũng chẳng khác nào là thánh cấp. Mà tiêu chí của thánh cấp chính là trường sinh bất tử. Tại năm tháng dong dài buồn tẻ này, chứng kiến đồ vật, khẳng định là nhiều hơn so với mọi người...Biết rõ lĩnh vực dị năng giả cũng không kì quái. Kì quái là...nó, rõ ràng biết rõ Bạch Tiếu Thiên?
- Đại nhân...ngài, ngài nhận thức đại nhân Bạch Tiếu Thiên?
Tại thế giới cường giả vi tôn này, cường giả luôn được người kính ngưỡng, Lâm Dịch cũng không ngoại lệ. Đang khi nói chuyện, bất giác ngữ khí đã mang theo sự kính trọng.
- Ừ. Lúc trước đám người Bạch Tiếu Thiên kia thông qua tầng này, cũng là thời kỳ nhân số đạt tới tối đa đấy...đạt đến 5 người. Cho nên ta liền tới nhìn một chút. Cứ như vậy thì quen biết hắn.
Thanh âm như kim loại va chạm dừng lại một chút, nói tiếp:
- Bất quá hiện tại các ngươi đã phá vỡ kỷ lục của hắn...14 cá nhân đồng thời thông qua tầng này, các ngươi tới nay vẫn là nhóm đầu tiên.
Mọi người nghe vậy lập tức con mắt đều trừng lớn...phải biết, Bạch Tiếu Thiên là cường giả thành danh hơn ba vạn năm trước. Thời điểm Bạch Tiếu Thiên tiến vào Ma Nguyên động quật, đầu ma thú này đã tồn tại? Đây chẳng phải là nói, đầu ma thú trước mắt này ít nhất cũng đã có bốn vạn năm tuổi rồi hả? Bởi vì theo lời nói của nó, thời điểm Bạch Tiếu Thiên thông qua, nó đã là thánh cấp rồi. Mà một đầu ma thú muốn trở thành cửu cấp ma thú, ít nhất cũng cần thời gian hơn một vạn năm trở lên.
Mọi người cực kì hoảng sợ, nhưng mà cũng không có ai nói cái gì. Nhưng riêng Trương Diệc Vũ lại lưu ý đến một câu mấu chốt trong lời nói của ma thú cửu cấp này - đến cũng thông qua.
- Chẳng lẽ nói...
Nhãn thần Trương Diệc Vũ sáng lên, lập tức mở miệng nói:
- Xin hỏi đại nhân...ngài muốn chiến đấu cùng chúng ta sao?
Trương Diệc Vũ vừa thốt lên xong. Sắc mặt của mọi người lập tức đều trở nên khó coi, chiến đấu với cửu cấp ma thú, thằng này cũng có thể nói ra được? Chẳng lẽ hắn không biết, cửu cấp ma thú, tuyệt đối là tồn tại mà bọn hắn không thể chống lại được sao?
- Trương Diệc Vũ, ngươi điên rồi sao?
m thanh kinh sợ của Khắc Lý Tư lập tức vang lên.
Ngoài dự đoán của mọi người chính là, đầu cửu cấp ma thú kia lại lắc đầu nói:
- Cửa ải vừa rồi đã là cửa ải cuối cùng rồi. Các ngươi thông qua được. Ta đi ra, cũng chỉ là vì có chút hiếu kì mà thôi.
Mọi người nghe vậy lập tức ngạc nhiên...'chẳng qua là hiếu kì?'
Phảng phất là vì chứng mình lời nói của mình, chỉ thấy trên thân những con kim hệ ma thú mất đầu nằm la liệt trên mặt đất kia đột nhiên nổi lên một tầng sương mù màu đỏ, tụ tập vị trí chính giữa ở gian phòng chính. Thời gian dần trôi qua, một giọt huyết dịch xuất hiện ở giữa không trung. Sương mù màu đỏ lại lần nữa tập kết lại, dần dần xuất hiện vài cái chữ to - Hoàng Long chi Xích Túc huyết dịch.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhưng là không có ai động thủ đi lấy huyết dịch kia.
- Lĩnh vực dị năng giả, ngươi tên là gì?
Thánh cấp ma thú giống như là không nhìn thấy Hoàng Long Xích Túc huyết dịch vậy, bay thẳng đến Lâm Dịch hỏi.
Lâm Dịch ngẩn người, sau đó nói:
- Ta là Lâm Dịch.
- Lâm Dịch...
Con thánh cấp ma thú kia tựa hồ như muốn đem cái tên Lâm Dịch nhớ kỹ. Sau đó gật đầu với mọi người rồi nói:
- Ta đi đây. Vừa rồi là cửa ải cuối cùng của Ma Nguyên động quật. Nhưng ra Ma Nguyên động quật còn có một quan...chúc các ngươi may mắn.
Lời vừa nói xong, mọi người còn chưa kịp phản ứng, thì hào quang chói mắt màu vàng đã xuất hiện lần nữa làm lóa mắt mọi người. Khi kim quang biến mất, đầu thánh cấp ma thú kia cũng không thấy đâu nữa.
Trong lúc nhất thời mọi người có chút không kịp phản ứng...
- Cái này...đã đi?
Khải Hi còn có chút sửng sờ...Tựa hồ vừa rồi chỉ là một giấc mộng. Nhưng mà, cỗ uy áp cường đại kia cho tới bây giờ vẫn còn đọng lại trong tâm mỗi người, điều này đã cho hắn biết đó không phải là một giấc mộng.
Mọi người cũng không nghĩ tới...Ma thú này nói tới liền tới, nói đi liền đi...Làm ra động tĩnh lớn như vậy, lại chỉ vì hiếu kì...cái này, thật sự làm cho mọi người trong lúc nhất thời không kịp phản ứng lại.
- Hô, bất kể như thế nào. Không có việc gì là tốt rồi. Lại nói...đầu cửu cấp ma thú kia, đến tột cùng là cái gì?
Thật lâu về sau, Lâm Dịch đột nhiên thở dài một hơi nói ra, trong giọng nói tràn đầy nghi hoặc, mọi người nghe vậy cũng chỉ có thể lắc đầu. Bọn họ chưa bao giờ gặp qua thư tịch giới thiệu ma thú vừa rồi.
Lâm Dịch nghĩ nghĩ nhưng cũng biết là không có nghĩ ra cái gì, liền cũng không nghĩ nhiều nữa, ánh mắt nhìn quanh bốn phía.
Lúc này, chung quanh vẫn như cũ tản ra nhiệt độ nóng bỏng, nóng đến trình độ làm cho không khí chung quanh xuất hiện hiện tượng vặn vẹo. Trên mặt đất, vẫn còn lưu lại nước thép kim loại bị nung chảy.
Trên người Lâm Dịch liền tỏa ra quang mang màu lam. Sau một lát, một tầng quang điểm màu lam mông lung bay ra từ trên người Lâm Dịch, lập tức liền tràn ngập toàn bộ không gian...chỉ thấy những dịch thể kim loại kia liền bắt đầu cô đọng lại, biến thành một cục sắt màu đen. Vốn là bốn phía đều là vách tường bằng phẳng, lúc này, sớm đã trở nên gồ ghề, thậm chí bên ngoài còn xuất hiện một tầng kết cấu màu đen.
Vừa rồi nhiệt độ trong phòng còn cực cao, lúc này lại biến thành lành lạnh, phải biết rằng, kim loại không chỉ truyền nhiệt rất nhanh, hấp nhiệt rất nhanh...thả nhiệt, cũng rất nhanh đấy.
Sau đó, Lâm Dịch trực tiếp bay tới vị trí trung ương. Trong tay lóe lên lam quang, đống huyết dịch kia lập tức liền đọng lại.
- Cái này cho ai?
Lâm Dịch quay đầu nói với mọi người.
Mọi người nhìn chung quanh một chút. Cuối cùng Thủy Linh Lung nói:
- Lần này có thể thông qua cửa ải, đều là công lao của Thư Mộng. Lẽ ra bình huyết dịch này nên cho nàng. Nhưng là...ta đề nghị cho Lâm Dịch. Mọi người theo tầng thứ nhất đến tầng cuối cùng này, chính như theo lời của đầu cửu cấp ma thú kia, phần lớn đều là công lao của Lâm Dịch. Nhưng mà, hắn lại một vật đều không có lấy được. Cho nên, ta đề nghị cho Lâm Dịch, mọi người thấy thế nào?
Mọi người nghe vậy cũng không khỏi nhẹ gật đầu tán đồng, từ tầng thứ nhất sa mạc đánh chết Thôn Phệ thú, đến tầng cuối cùng này vẫn là nhờ vào phương pháp của Lâm Dịch, tuy người hành động là Thư Mộng. Nhưng nếu như không có sự bảo hộ của lĩnh vực của Lâm Dịch, mọi người có thể đã không cách nào tới được đây rồi. Dị năng giả có dị năng phòng ngự cũng có thể tính qua...nhưng ít nhất những người chiến sĩ này, tuyệt đối là không có cách nào ngăn cản đấy. Lập tức đều cùng nhận thức nhẹ gật đầu.
Lâm Dịch nghe vậy suy nghĩ một chút, thực sự không có từ chối, mà là trực tiếp đem huyết dịch thu vào. Sau đó nói:
- Vừa rồi đầu cửu cấp ma thú kia đã nói rất rõ ràng. Đằng sau còn có một cửa ải nữa...đại khái chính là thời điểm chúng ta tiến đến, Bạch đại nhân đã nhắc tới đấy, một cửa kia chính là thất cấp ma thú đuổi giết chúng ta. Hiện tại Mộng Nhi vẫn còn hôn mê, đợi nàng tỉnh lại chúng ta sẽ xuất phát, được chứ?
Mọi người tự nhiên không có dị nghị gì. Trên thực tế mọi người đều hết sức mệt mỏi, mặc dù cửa ải cuối cùng mọi người không có bị thương. Nhưng giằng co thời gian dài như vậy, tinh thần khẩn trương cao độ, vẫn là một việc mệt mỏi vô cùng.
- Không nghĩ tới, cửa ải cuối cùng đơn giản như vậy là đã vượt qua...
Khải Hi đột nhiên vừa cười vừa nói.
Tất cả mọi người không khỏi bật cười. Vốn tưởng rằng phải đại chiến kịch liệt, căn bản là không có xuất hiện.
- Thật sự là đơn giản sao?
Trương Diệc Vũ đột nhiên cười khẽ hỏi. Tất cả mọi người không khỏi nghi hoặc nhìn về phía hắn. Trương Diệc Vũ lại cười khẽ một tiếng nữa:
- Nếu như không có Lâm Dịch, ngươi còn có thể nói đơn giản sao?
Mọi người nghe vậy liền ngẩn ra, chợt nghĩ tới, nếu như thật sự là không có Lâm Dịch thì..., cửa ải này không thể nghi ngờ là một cửa ải khó khăn nhất.
Mấy tầng trước đánh chết trông coi thú, nhưng ít ra cũng có một mục tiêu công kích, mọi người còn có thể ra sức cố gắng, nhưng mà đến cửa ải này, mọi người liền mặt địch nhân đều không có nhận ra liền bị đánh lén liên tục...thời gian ngắn không có gì. Nhưng nếu như thời gian là một ngày thì...? hai ngày? mười ngày thì sao? hay là một trăm ngày? Ai có đủ thể lực và tinh lực để duy trì giằng co cùng đám kim hệ ma thú này chứ?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chung Cực Truyền Thừa
Chương 140: Thánh cấp ma thú kì quái
Chương 140: Thánh cấp ma thú kì quái