DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4963

Chương 4963

Chiến Lưu Thành câm nín nhún vai, trông như mang theo mối hận ngàn đời Vậy.

Chẳng qua vừa rồi là do anh ta thấy dáng vẻ kia của Tô Lam, cho nên mới kìm lòng không đặng mà động lòng thôi.

“Nói đi, rốt cuộc là ai muốn gặp tôi?”

Tô Lam không biết rốt cuộc mối quan hệ giữa Nguyên Phương Thảo và Chiến Lưu Thành có gút mắc gì, cho nên trước khi cô đưa ra những yêu cầu này mới làm nhiều thứ như vậy.

Tô Lam hơi do dự, lấy một chiếc di động ra khỏi túi. Cô mở một tấm hình, đẩy di động đến trước mặt Chiến Lưu Thành, nhàn nhạt hỏi dò: “Anh xem cái này đi, trông có quen không?”

Sau khi thấy Nguyễn Phương Thảo cười ngọt ngào trong tấm hình kia, khuôn mặt vốn cà lơ phất phơ của Chiến Lưu Thành lập tức cứng đờ. Ánh mắt nóng bỏng cũng đọng lại, cuối cùng đông lạnh thành băng.

Tô Lam vừa thấy phản ứng của anh ta là đã biết chắc chắn anh ta quen Nguyễn Phương Thảo. Hơn nữa giữa hai người bọn họ còn có gút mắc không muốn người ngoài biết. Chẳng qua cô còn chưa kịp lên tiếng nói chuyện, Chiến Lưu Thành đã đứng bật dậy: “Ngại quá, | chỉ sợ tôi không giúp được cô chuyện này rồi.”

Nói xong, Chiến Lưu Thành không chút do dự quay người chuẩn bị rời đi.

“Ấy, chờ đãt”

Tô Lam vừa thấy cảnh này, lập tức trở nên gấp gáp. Cô vội vàng đuổi theo, chặn anh ta ở cửa quán cà phê: “Vì sao? Có thể cho tôi một lý do không?”

“Trên thế giới này có rất nhiều chuyện vốn không cần đến lý do, không giúp là không giúp!”

Vừa dứt lời, Chiến Lưu Thành đẩy tay Tô Lam ra, quay người đi ra ngoài.

“Này, anh chờ chút!”

Tô Lam đang định đuổi theo ra khỏi quán cà phê, nhân viên phục vụ vội vàng chạy tới cản đường cô: “Chị ơi, các chị còn chưa thanh toán ạI”

“Được, chờ tôi chút!”

Tô Lam theo bản năng sờ lên miệng túi của mình, lúc này mới phát hiện chiếc túi mình mang theo người vân còn đặt trên bàn cà phê.

Cô vội vàng nhìn lướt qua nơi Chiến Lưu Thành rời đi, bất đắc dĩ quay về chỗ ngồi của mình.

Ngay khi Tô Lam đang tính tiền, chiếc Bugatti bản giới hạn số lượng ngoài cửa sổ nổ ga, dùng tốc độ như tia chớp biến mất khỏi tâm mắt của mọi người.

“Chiến Lưu Thành, cái tên khốn này!”

Tô Lam thở hổn hển đuổi theo.

Cô vừa rời đi, quán cà phê vốn yên tĩnh chớp mắt đã như ong vỡ tổ.

“Này, cô nhìn đứa con gái kia trông xinh đẹp như thế, nhưng mà lại là một con ả thấy tiền là sáng mắt!”

“Đúng thế, xem ra thanh niên kia cũng là đồ trăng hoa, mấy kẻ có tiền đều như thế cải”

“Biết rõ là người ta không đáng tin còn sống chết mặt dày đuổi theo, đám con gái giờ cũng thực tế quá, thật là xấu hổ thay!”

Mà Tô Lam lại không nghe được những lời đàm tiếu sau lưng của những người kia. Cô nhanh chóng chạy tới ven đường, thế nhưng chiếc xe thể thao bản giới hạn kia đã sớm biến mất không thấy tăm hơi.

“Chết tiệt!” Tô Lam tức giận đứng thở hổn hển. Bây giờ Nguyễn Phương Thảo đã bắt đầu cải biên tình tiết phần sau của “Đại Mộng Vô Song hai”, điều này chứng minh cô ta ôm hy vọng rất lớn đối với mình. Nếu như để cô ta biết mình không giải quyết được chuyện của Chiến Lưu Thành, chỉ sợ Nguyễn Phương Thảo sẽ không hợp tác với mình nữa, đến lúc đó sẽ có chuyện lớn xảy raI Không được, Tô Lam là một con gián đập mãi không chết, tuyệt đối không thể vì vừa bị người ta từ chối một lần mà đã bỏ cuộc được!

Đọc truyện chữ Full