DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4964

Chương 4964

Cô vừa mới quyết định lại chuyện này, cô chưa từ bỏ mà lấy di động ra gọi điện thoại cho Chiến Lưu Thành, lại phát hiện điện thoại vừa vang lên một tiếng đã bị cúp máy.

Cô cắn răng chưa từ bỏ ý định, muốn gọi lần thứ hai. Lại gọi tiếp, điện thoại vấn không có ai bắt máy.

Tô Lam không khỏi nhíu mày.

Chẳng lẽ Chiến Lưu Thành lại có chuyện kiêng ky Nguyễn Phương Thảo như vậy?

Vậy có phải hắn là cô nên hỏi xem rốt cuộc giữa Nguyễn Phương Thảo và anh ta xảy ra chuyện gì không, như vậy mới giải quyết vấn đề được chứ?

Lần gặp mặt đầu tiên cứ vậy mà chấm dứt.

Về sau Nguyễn Phương Thảo cũng gọi điện thoại tới hỏi thăm, giọng nói rất căng thẳng.

Tô Lam không dám nói thật cho cô ta nghe, chỉ nói là tạm thời đã có chút manh mối.

Muốn thuyết phục Chiến Lưu Thành gặp Nguyễn Phương Thảo, chuyện đầu tiên cần làm là phải biết anh ta đang ở đâu. Như vậy thì mới có thể tiếp cận anh ta được.

Thế là Tô Lam gọi điện thoại cho Lâm Thúy Vân. Dù Tô Lam muốn gặp Chiến Lưu Thành, thế nhưng lại không dám tìm người bên cạnh Quan Triều Viễn để xin giúp đỡ. Dù sao suýt nữa thì cô đã hại chết Lục Anh Khoa, cô cũng đã nhận được một bài học. Kể từ đó, những người có năng lực, tình nguyện giúp cô mà còn giữ bí mật thì ngoại trừ Lục Mặc Thâm ra, cô không tài nào nghĩ ra người thứ hai.

| Một tiếng sau.

“Cô cảm thấy như này cũng được à?” Người lên tiếng nói chuyện không phải là ai khác, mà là Lục Mặc Thâm.

Gần đây vì Lâm Thúy Vân mang thai, cho nên có công việc nào trốn được anh ta đều sẽ trốn, dành phần lớn thời gian ở nhà chăm sóc cho Lâm Thúy Vân.

Dù là ăn hay ở, ở mỗi phương diện đều sẽ chăm chút thật tốt cho Lâm Thúy Vân, cứ như một người đàn ông năm tốt vậy.

Bây giờ Tô Lam đột nhiên đến nhà chơi, anh ta vừa pha trà, vừa cau mày hỏi thăm.

“Giáo sư Lục, quả thật bây giờ tôi đã bị đẩy vào đường cùng rồi, tôi không thể nói chuyện này cho Quan Triều Viễn nghe được, anh cũng biết tính anh ấy rồi, cho nên bây giờ tôi chỉ có thể tới xin anh giúp đố”

Lâm Thúy Vân nghe cô nói như vậy, vội vàng đứng lên, trông rất hiên ngang: “Ấy, Tô Lam này, chúng ta có mối quan hệ như thế nào? Sao cậu có thể dùng chữ xin được? Chuyện này cứ để mình l0l”

Ánh mắt Tô Lam sáng lên: “Thật sao?”

Lâm Thúy Vân lập tức võ ngực: “Đương nhiên là thật rồi, mình đã lừa cậu bao giờ chưa? Mình nói thật đó!”

Tô Lam thở dài một hơi: “Thế thì tốt quái”

Sau khi cô rời đi, Lục Mặc Thâm ngồi bên cạnh ghế sô pha, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Thúy Vân đang ghé bên chân mình, giọng nói không mặn không nhạt: “Không phải người nào đó nói để chuyện này cho mình lo à?”

Lâm Thúy Vân nịnh nọt ngồi bên cạnh, đấm chân cho Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, sao anh lại nói lời xa lạ như vậy? Hai chúng ta là vợ chồng, chính là một thể rồi. Không phải để em làm thì cũng tương đương với việc để anh làm ư?”

Lúc Lâm Thúy Vân nói mấy lời này, cô ấy còn cố ý nhấn mạnh từ “anh”.

Lục Mặc Thâm nheo mắt lại, thâm sâu nói: “Nhưng mà gần đây Quan Triều Viễn đang có ý hợp tác với Tập đoàn Lục Dương, nếu như anh lừa anh ta tìm | đàn ông cho vợ anh ta, em đoán xem nếu Quan Triều Viễn mà biết thì sẽ nghĩ như thế nào?”

Đọc truyện chữ Full