DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4991

Chương 4991

Cô ta võ mạnh vào vai cô giọng điệu mang vài phần nũng nịu nói: “Tô Lam, cô trêu tôi cũng vất vả quá nhai”

Nghe được những lời này của Nguyễn Phương Thảo, tâm trí Tô Lam lại càng thêm rối rắm: “Cái gì cơ?

Tôi trêu cô bao giờ?”

“Tôi đã biết rồi, cô không cần phải giả bộ nữa!”

Sau khi nghe được những lời này của Nguyễn Phương Thảo, tâm trí Tô Lam lại càng thêm mù mờ: “Cô đang nói cái gì vậy? Tôi hoàn toàn không hiểu những điều cô đang nói?”

“Tôi đã gặp được người mà tôi muốn gặp, vì vậy bây giờ tôi đến để làm việc. Sao thế, nhìn thái độ của cô có vẻ như không muốn chào đón tôi lắm? Bất ngờ lắm phải không?”

Nguyễn Phương Thảo vừa nói vừa đưa qua đưa lại kịch bản mới in trong †ay mình.

Sau đó cô ta quay đầu nhìn mọi người xung quanh và nói: “Lúc trước tôi nghe nói mọi người muốn theo kịp tiến độ mà sao bây giờ trông mọi người có vẻ nhàn rỗi quá vậy! Đây là kịch bản tôi mới hoàn thành trong tuần này, tôi chắc chăn nó sẽ làm cô cảm thấy hài lòng!”

Lúc này, Tô Lam mới kịp phản ứng lại với tất cả những chuyện vừa xảy ra.

Cô bị sốc đến nỗi khó khăn lắm mới nói thành lời: “Phương Thảo, ý của cô là cô đã gặp được Chiến Lưu Thành rồi sao?”

Nguyễn Phương Thảo gật đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười ngọt ngào: “Mặc dù từ ba năm trước tôi đã nổi tiếng là người tùy ý, nhưng mà con người tôi ấy à, đã nói một là một, lời tôi đã nói chắc chăn sẽ không thay đổi.”

Sau khi nghe được những lời này, Tôi Tô Lam lại càng kinh ngạc hơn. Lúc trước ở bên cạnh tiếp xúc với Chiến Lưu Thành, cô đã sớm nhận ra hành tung của con người này vô cùng khó đoán, xuất quỷ nhập thần, người không biết quỷ không hay. Tính cách của anh ta cũng vô cùng khó đoán. Trước sau giống như hai người khác nhau, nhưng đều mang đến cho người khác một loại cảm giác khiếp sợ.

Cô chắc chắn rằng sau khi bản thân từ chối anh ta, anh ta chắc chắn sẽ vô cùng tức giận. Nhưng bây giờ Nguyễn Phương Thảo lại nói rằng cô ta đã gặp được Chiến Lưu Thành?

Chuyện này thực sự rất khó hiểu!

Không biết vì lí do gì mà Tô Lam cảm thấy vô cùng lo lắng.

“Phương Thảo, cô chắc chắn rằng người mà cô gặp là Chiến Lưu Thành sao?”

Không biết vì lí do gì mà Tô Lam luôn cảm thấy có gì đó không ổn trong chuyện này.

“Tô Lam, cô đang nói đùa với tôi à?”

Không chỉ là Nguyễn Phương Thảo, mà ngay cả Tô Lam cũng cảm thấy lúc mình hỏi câu hỏi này có chút khó hiểu.

Cùng lắm thì cô và Chiến Lưu Thành cũng chỉ gặp nhau có vài lần, mà thông qua miêu tả của Nguyễn Phương Thảo về anh ta, Tô Lam có thể xác định hai người bọn họ quen biết nhau ít nhất cũng được ba năm rồi.

Thôi bỏ đi, không cần biết chuyện này là như thế nào, mọi chuyện cuối cùng đã được giải quyết ổn thỏa là tốt rồi.

Trong khi Tô Lam và Nguyễn Phương Thảo đang trao đổi về kịch bản, Phương Trí Thành ở bên cạnh đột nhiên kêu lên: “Trời đất ơi, cái kịch bản này!”

Tiếng kêu của Phương Trí Thành thoáng chốc đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Trong đoàn phim có mấy người rất thích nói chuyện phiếm, sau khi thấy phản ứng của Phương Trí Thành, bọn họ ngay lập tức tới hóng chuyện rồi, nhanh chóng đã thì thầm to nhỏ với nhau: “Thôi rồi, cô ta chắc chắn là đã giở thủ đoạn gì rồi!”

“Xem phản ứng của Phương Trí Thành kìa, hoảng sợ như vậy, nhất định là do kịch bản có vấn đề!”

Đọc truyện chữ Full