Dư Tương nhìn thẳng, ai ya, không phải bạch trảm kê, khá đẹp nha.
Ninh Miễn cầm quần áo đứng yên tại chỗ: “Định làm gì?”
“Ờ, em lấy đồ.”
Bọn họ sống cùng nhau trong thời gian dài như vậy, nhưng vẫn luôn rất cẩn trọng, mấy chuyện như thay đồ đều tự động né tránh, tôn trọng thỏa thuận giữa quân tử, vậy nên ai cũng chưa từng vượt quá khuôn phép.
“Em không biết anh đang thay đồ.”
Mọi ngày, Ninh Miễn thường thay đồ trong thư phòng, hôm nay nghĩ rằng cô sẽ không về sớm như vậy, nên mới thay đồ trong phòng ngủ.
Ninh Miễn ừm một tiếng, nhìn cô chằm chằm.
Dư Tương chạy như bay đi lấy kem trắng da trong ngăn kéo rồi chạy ra ngoài đóng cửa lại, Ninh Miễn cúi đầu nhìn bản thân, lỗ tai từ từ chuyển sang ửng đỏ, hồi lâu sau mới mặc đồ vào.
Thế nhưng, có điều, Dư Tương ra khỏi phòng liền quên đi chuyện này, cũng không phải chưa từng nhìn thấy cơ bụng, cô thậm chí còn không bận tâm đến việc ngủ cùng nhau hồi hè, chuyên tâm đi về phía trước.
Chu Tư Vi đánh răng rửa mặt xong quay lại mới phát hiện bản thân vì vội vàng đến đây nên không kịp mang theo bất cứ thứ gì, nhìn thấy hũ thủy tinh đựng kem trắng da, cô thở phào nhẹ nhõm.
“Vẫn là em chu đáo.”
Dư Tương cười khà khà: “Đây là thứ em nói, trước tiên chị bôi thử lên mu bàn tay với sau tai xem sao, nếu như không bị dị ứng, thì có thể yên tâm sử dụng.”
Trước tiên Chu Tư Vi ngửi thử mùi của nó, thực sự rất thơm, thoa một ít kem lên mu bàn tay, da được cấp ẩm nhanh chóng, vừa mịn màng vừa trơn bóng, hai mắt cô lập tức sáng lên.
“Cái này em mua ở đâu vậy?”
“Tự em làm đó.”
Chu Tư Vi ngạc nhiên há hốc mồm: “Em tự làm? Sao còn có thể đem lại hiệu quả tốt hơn cả các loại kem trên thị trường?”
“Vậy sao? Cho nên em mới mời chị xem thử giá trị của nó!”
Chuyên ngành đại học của Chu Tư Vi là hóa học, sau khi ra trường sẽ làm việc tại nhà máy hóa chất Tân Hoa, không làm việc trong phân xưởng, thuộc về bộ phận nghiên cứu, đây mới là công việc Lâm Bảo Chi muốn tìm cho Dư Tương, làm về hóa chất thông dụng trong các nhà máy hóa chất.
“Nếu như chị không thấy khó chịu, có thể bôi lên trên mặt thử xem.”
DTV
Chu Tư Vi làm theo, giống như thường ngày thoa kem lên một bên mặt.
Mùa đông rửa mặt xong rất dễ có cảm giác da mặt bị khô, thời điểm thoa kem trắng da lên, Chu Tư Vi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, phần kem còn sót lại trong lòng bàn tay cũng không lỡ lau đi, liền thoa thoa lên mu bàn tay.
“Thế nào?”
“Rất thoải mái, thật sự là em tự làm sao?”
Dư Tương ngẩng đầu: “Đương nhiên rồi, em lừa chị làm gì? Mấy ngày trước mới vừa làm ra, nếu như chị thích thì em tặng chị chỗ kem này.”
Chu Tư Vi nhận lấy ngắm nghía chốc lát, càng ngày càng vui vẻ, sự theo đuổi cái đẹp của phụ nữ được ẩn giấu trong xương tủy của họ, một khi được kích thích, đều cực kì quan tâm đến làn da, đặc biệt trong thời điểm hiện tại khi tài nguyên khan hiếm, khi dùng các sản phẩm dưỡng da chất lượng tốt, rất dễ để nhận ra sự khác biệt khi sử dụng và không sử dụng.
“Việc em muốn nói là về kem dưỡng trắng da này sao?”
“Đúng vậy, cũng không giấu chị, em muốn xem thử nó có khả năng phát triển rộng rãi không, nhân tiện giúp em kiếm thêm chút tiền, lúc trước em muốn đi tìm chị rồi, nhưng lại bị mấy việc gần đây trì hoãn.”
Thời gian trước, Dư Tương thường xuyên nhìn thấy trên báo có thông báo tuyển dụng nhân viên kỹ thuật hóa chất, có vẻ như đang có kế hoạch phát triển sản phẩm mới, thật ra vào năm ngoái, nhà máy hóa chất Tân Hoa đã ra mắt thị trường một loại kem bảo vệ da, nhưng lượng tiêu thụ không tốt, Dư Tương đã từng mua một hộp nhỏ dùng thử, khó để tán đều thì không nói, mà còn cực kỳ dày, cảm giác giống như đang bôi mỡ lợn.
“Em muốn bán công thức sao?”
Suy nghĩ đầu tiên của Chu Tư Vi là nhà máy có thể mua công thức rồi phát triển nó, nhưng số tiền kiếm được từ việc bán công thức là có hạn, nàng cũng cảm thấy Dư Tương không thể suy nghĩ thiển cận như vậy.
Dư Tương lắc đầu: “Không bán, bán công thức không phải g.i.ế.c gà nhặt trứng sao?”
Chu Tư Vi biết quan điểm của lãnh đạo đơn vị, bọn họ muốn phát triển sản phẩm mới để chiếm lĩnh thị trường, kiếm tiền từ việc làm đẹp chắc chắn có thể phát triển lâu dài, nhưng nhân tài khan hiếm, công thức nghiên cứu ra vẫn chưa được như ý.
“Em muốn dùng công thức này mở nhà máy kiếm tiền?”
Dư Tương lại lắc đầu: “Em làm gì có tinh lực như vậy, muốn cùng chị thảo luận.”
Cô nói rất khéo léo nhưng hàm ý ẩn bên trong đã rất rõ ràng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố
Chương 188
Chương 188