DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố
Chương 499

Trường Phong khó hiểu mở miệng: "Tại sao chó có thể ăn kem?"

"Thời tiết nóng bức, kem này cũng không tệ lắm, không có quá nhiều chất phụ gia, chó ăn vào sẽ không sao."

Trường Phong: "Tôi không hỏi về nó."

Dư Tương tiếp tục đút cho Quyển Quyển ăn, trước khi kem chảy toàn bộ cho nó ăn, Quyển Quyển thỏa mãn, cọ vào tay Dư Tương, rất là ỷ lại, điều này làm cho Dư Tương có một loại cảm giác giống như một đứa trẻ vui vẻ khi được cha mẹ cho đồ ăn vặt.

"Này Trường Phong, cậu chưa bao giờ ăn kem sao?"

Trường Phong: "Tôi không thích."

Dư Tương nhún vai: "Vậy cũng tốt, đáng tiếc nhà tôi không có tủ lạnh, nếu không còn có thể tự làm kem, như vậy tốt cho sức khỏe hơn."

Trường Phong: "Cô không cần nói với tôi chuyện này."

"Được rồi."

Dư Tương tạm ngưng liên lạc, dắt Quyển Quyển đi về, vừa đến trước cổng khu chung cư, bất ngờ có đứa nhóc ném đá vào Quyển Quyển.

Là một thằng bé bảy tám tuổi, cười đùa hí hửng nhìn rất xảo quyệt, thằng nhóc vừa rồi nhìn thấy con ch.ó này cũng có kem để ăn, đáng bị đánh!

Trong miệng thằng bé còn lẩm bẩm: "Đồ chó ngu!"

"Nhóc kia, em đang làm cái gì đấy?"

Quyển Quyển bị đá chọi đến bắt đầu hung dữ sủa gâu gâu về phía thằng nhóc kia, nhưng không đến gần.

Dư Tương sợ nó cắn người, vội vàng giữ chặt dây xích, thằng nhóc đó lúc này có hơi sợ, trong tay cầm một viên gạch nhỏ, định ném tới.

"Nhóc là con nhà ai? Cha mẹ là ai? Nếu nhóc còn dám ném đá nữa, cẩn thận bị chị đây đánh đấy!"

Đứa bé kia vừa nghe liền ném viên gạch trong tay, trực tiếp đập vào đầu gối của Dư Tương, cơn đau truyền đến, Quyển Quyển vì bảo vệ chủ nhân, vừa nhìn thấy cảnh này liền muốn thoát khỏi dây xích chạy về phía thằng bé kia, Dư Tương hoảng sợ vội vàng kéo lại.

"Quyển Quyển…"

Quyển Quyển bị quát đến sửng sốt, dừng lại cách đứa bé kia một thước, khó hiểu quay đầu nhìn chủ nhân.

Cậu nhóc kia lập tức co chân chạy về nhà, phía trước có một ngã tư, liền đụng thẳng vào xe đạp của người đang đi trên đường, xe đạp vội vàng thắng lại, cậu bé bị đụng ngã xuống đất, nhưng không hẳn là bị đụng trúng, từ trên mặt đất đứng dậy rồi chạy đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - .]

Kỳ Thao nhảy xuống xe đạp, không quan tâm xe đạp có dừng lại hay chưa: "Em không sao chứ?"

DTV

Thằng nhóc kia quay đầu nhìn rồi tiếp tục chạy.

Dư Tương dắt chó đuổi theo, nhìn anh ta, nhíu mày: "Đứa nhỏ kia chạy đâu rồi?"

“Nhìn đi, thằng nhóc đang chạy đến nhà số 5, có chuyện gì vậy?"

"Nó..."

Dư Tương còn chưa kịp nói xong, thằng nhóc vừa rồi chạy vào nhà dẫn phụ huynh đi ra.

Người đàn bà đó có vẻ không dễ chọc, hùng hổ chống nạnh hét lên: "Ai đã đánh con trai tôi ra nông nỗi này? Còn định thả chó cắn người à, chó nhà ai mau ra đây, xem tôi có làm thịt nó không?"

Dư Tương lửa giận cuồn cuộn, thốt lên: "Miệng mồm sạch sẽ một chút! Thử động vào một cọng lông của chó nhà tôi xem? Vừa rồi không biết là thằng nhóc nhà ai chỉ biết đẻ mà không biết dạy, dám cầm đá ném vào chó nhà tôi, còn cầm gạch ném tôi đấy, có phải con trai nhà bà ngứa đòn không? Ra mặt thật đúng lúc, nhanh chóng bồi thường tiền thuốc men đây!"

Người đàn bà kia sửng sốt: "Cô…"

Con trai bà ta đứng ở phía sau, bất giác rụt cổ lại.

"Cô cái gì mà cô? Chó nhà chúng tôi là loài quý hiếm, làm nó bị thương thì một tháng tiền lương của bà cũng không trả nổi, sao, hay là muốn gọi công an đến?"

Người đàn bà kia nhìn con ch.ó lớn, không dám manh động, huống chi còn có bác gái từ phía sau đi tới giúp đỡ.

"Con trai nhà tôi có hơi nghịch ngợm, đang yên đang lành không đâu lại cầm đá ném chó làm gì? Tôi thấy viên gạch đập vào người cô, mau chóng đến bệnh viện kiểm tra đi!"

"Với lại con trai tôi còn bị thương! Con nít bị hù dọa cũng không phải là chuyện đùa!"

Dư Tương hừ lạnh: "Có muốn xem ai bị thương nặng hơn không?"

Đáy lòng cô mắng chửi không ngừng, đang yên đang lành dắt chó đi dạo lại đụng phải Kỳ Thao những hai lần, đây là chuyện trùng hợp quái quỷ gì vậy?

Người đàn bà đó bắt đầu cầm vết thương trên cánh tay con trai lên, Kỳ Thao còn chưa rời đi chỉ có thể đứng ra giải thích, nhưng anh ta cũng là người vô tội bởi vì đứa bé kia nhắm mắt nhắm mũi chạy về phía ngã tư, anh ta né không kịp nên mới đụng trúng.

Nhưng lời giải thích của Kỳ Thao cũng không có tác dụng, người đàn bà kia hét lên: "Con trai tôi thiếu chút nữa bị cậu đụng bị thương, các người phải chịu trách nhiệm!"

Kỳ Thao lạnh lùng nói: "Là đứa nhỏ nhà bà gây chuyện trước, chúng tôi đều là người bị hại, bà không cần lằng nhằng nữa, chi bằng gọi chồng bà ra đi, chúng tôi sẽ nói rõ về chuyện này!"

Người đàn bà kia dừng lại một lát, đây lại đang lấy trứng chọi đá.

Đọc truyện chữ Full