Rất nhanh, Ninh Miễn đã nhận được tin tức từ người đưa tin.
Người đưa tin báo cáo xong, gãi gãi đầu: “Anh Miễn, tôi cảm thấy người này biết tôi đang theo dõi anh ta.”
“Không sao.”
Dư Tương nghe xong, cảm thấy rất kỳ lạ: “Chẳng lẽ trong tay Dư Lộ có điểm yếu gì của Kỳ Thao à?”
Ninh Miễn cau mày nói: “Có điểm yếu thì không phải điểm quan trọng à?”
Xét cho cùng, là do Kỳ Thao có suy nghĩ mờ ám.
“Được rồi, mồi câu à, anh nên xuất chiêu đi.”
Ninh Miễn giơ tay bóp má cô, ôm vào lòng thân mật một lúc lâu mới chịu buông ra. Lúc đi ra ngoài anh còn thở dài trong lòng, phải nhanh chóng giải quyết những người này mới được, lúc đó bọn họ sẽ có nhiều thời gian ở cạnh nhau, lúc anh rời đi cũng có thể yên tâm.
Lúc Dư Lộ đi ra khỏi phòng thuê thì nhìn thấy Ninh Miễn đang đi tới con đường này với sắc mặt nặng nề, trông không được vui cho lắm, mà ghét nhất chính là Dư Tương đang đi bên cạnh anh, nhưng vẻ mặt của cô cũng rất uể oải.
Hai người họ còn chưa ly hôn à?
Dư Lộ cắn răng, quyết định đối diện trực tiếp.
“Ninh Miễn, chị…”
Xưng hô sau, Dư Lộ phải giả vờ ngây thơ mới có thể gọi.
Vẻ mặt Ninh Miễn thay đổi, theo bản năng nhìn sang Dư Tương đang đứng bên cạnh, vờ như đang rất kiên nhẫn: “Em đi trước đi.”
Dư Tương hơi tức giận, nhưng không dám nói gì, chỉ oán hận trừng mắt nhìn Dư Lộ một cái, sau đó xoay người rời đi.
Dư Lộ cực kỳ vui mừng, cố nén không thể hiện ra ngoài, hỏi nhỏ: “Chúng ta… tìm chỗ nào đó để nói chuyện nhé?”
“Vậy thì qua kia nói đi?”
Ninh Miễn chỉ đại về phía một con ngõ nhỏ dưới bóng cây ở cách đó không xa, không thu hút ánh mắt của người khác, nhưng cũng không thể có hành vi thân mật.
Dư Lộ thất vọng nhìn sang chỗ khác, chỉ có thể đồng ý.
Đứng ở dưới bóng cây, xung quanh không có ai khác, Dư Lộ nhìn Ninh Miễn với ánh mắt mong chờ, hy vọng có thể nhìn thấy tình cảm không giống ngày thường trên gương mặt anh, lại nghĩ, dù Ninh Miễn muốn ly hôn với Dư Tương thì cũng sẽ không có tình cảm với cô ta ngay bây giờ, mà chuyện này cũng không gấp, cùng lắm thì sau khi bọn họ xuất ngoại có thể từ từ phát triển tình cảm.
“Ninh Miễn, anh muốn nói gì với em vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - .]
Ninh Miễn nhíu mày giấu đi vẻ chán ghét, lạnh nhạt nói: “Tôi hỏi cô, cô là ai? Tại sao lại biết thân phận của tôi? Người nói cho cô ở đâu, dẫn người đó tới đây.”
Giọng nói của anh lạnh lùng, giọng điệu không giống với ngày trước, vừa lạnh nhạt vừa u ám.
Dư Lộ lắp bắp kinh sợ: “Em, em đoán, em đã nói cho anh rồi, em trọng sinh.”
“Làm càn! Trước mặt bản tôn mà dám nói dối?”
Bản tôn?
Dư Lộ lùi về sau một bước theo bản năng, tại sao Ninh Miễn lại xưng là bản tôn? Huống chi khí thể này chẳng giống Tiên quân chút nào cả, trái lại, lại giống một người khác…
Ma Tôn, người đã giúp cô ta tới nơi này.
“Anh, anh…”
Ninh Miễn không có nhiều kiên nhẫn: “Bản tôn giúp cô đi tới đây là để cướp đoạt duyên phận của người nọ, tại sao được nửa chừng lại làm rối tung cả lên, tới bây giờ mới nói cho tôi biết những chuyện thật thật giả giả đó, làm bản tôn không đề phòng trước. Cô có biết bây giờ việc người nọ muốn ly hôn với cô vốn là kết quả đã được sắp xếp từ trước không.”
“Cái gì?”
DTV
Dư Lộ còn chưa tỉnh lại từ cơn hoảng sợ, nếu Ninh Miễn cũng không phải là Tiên Quân, vậy thì ai mới phải? Hứa Chấn Uyên?
Nhưng, Hứa Chấn Uyên đã nói Ninh Miễn mới đúng mà?
Rốt cuộc là ai đang lừa cô ta?
Ninh Miễn lạnh lùng nói: “Đồ ngu, cô cũng biết người nọ phải trải qua kiếp bỏ chồng bỏ con, cô mới là người nên gặp kiếp nạn đó, anh ta đẩy cô ra là để hoàn thành kiếp số này, đến khi chủ động đưa ra lời ly hôn, anh ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ, sau đó c.h.ế.t đi rồi trở về thế giới trước.”
Dư Lộ cực kỳ do dự, cô ta không có vòng tay cũng không có tuệ nhãn, không thể nhận ra trong hai người ai mới đúng là Ma Tôn.
“Sao lại như thế?”
“Là do cô tự cho mình là người thông minh, đầu tiên là kết bạn với Hứa Chấn Uyên mới thay đổi vận mệnh này.”
Dư Lộ nghe lời giải thích xong, một lúc lâu không nghe được anh nói gì nữa, cô ta nhớ Ma Tôn không thích người lắm lời, với tính cách đó nếu cô ta không chủ động tìm tới Hứa Chấn Uyên, như vậy bây giờ Dư Tương, người trở về thành phố từ nông thôn, mới là người bỏ chồng bỏ con, còn cô ta chia tay với Hứa Chấn Uyên, Hứa Chấn Uyên sẽ c.h.ế.t trong lúc giải cứu con tin.
Còn chuyện lúc cô ta mang thai trước đây, trời xui đất khiến thế nào mà không kiểm tra ra được, thế là mất con.
“Nhưng mà, Hứa Chấn Uyên nói anh ta mới là…”
Ninh Miễn mất kiên nhẫn nói: “Nếu là như thế, cô giúp bản tôn g.i.ế.c anh ta đi, anh ta sẽ rơi vào vòng luân hồi tiếp theo, cô và tôi có thể bình an vô sự mà trở về. Nếu không, sau này anh ta biết cô xen vào chuyện này, chắc chắn sẽ không tha cho cô một cách dễ dàng đâu, ít nhất phải đày cô xuống trần gian, mấy chục ngàn năm không được trở về.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Thành Thanh Niên Tri Thức Nữ Phụ Về Thành Phố
Chương 540
Chương 540