Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cám Dỗ Ngọt Ngào
Trạng Thái: Đang ra
Thể Loại: Ngôn Tình
Views: 336
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
Thể Loại: Ngôn Tình
Views: 336
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
Chương mới nhất
- Chương 145: 145: Nhỡ Anh Thích Cô Gái Kia
- Chương 144: 144: A Dục Anh Nói Đi Tôi Tôi Nghe
- Chương 143: 143: Vị Hôn Thê
- Chương 142: 142: Cô Và Hạ Dục Phát Triển Đến Đâu Rồi
- Chương 141: 141: Người Khác Không Biết Chẳng ℓẽ Cô Còn Không Biết ℓý Do Thực Sự Mà Tôi Và Chị Gái Cô Chia Tay Nhau Sao
- Chương 41: 41: Chà Đúng ℓà Ngon Thật
- Chương 42: 42: Tại Anh Cả Đấy
- Chương 43: 43: Đường Đường Là Vị Hôn Thê Của Anh Phó
- Chương 44: 44: Bác Sĩ Phó Em Muốn Ăn Kem
- Chương 45: 45: Em Muốn Đi Tắm Suối Nước Nóng
- Chương 46: 46: Bác Sĩ Phó Anh Không Sao Thật Chứ
- Chương 47: 47: Bác Sĩ Phó Là Đồ Xấu Xa!
- Chương 48: 48: Tắm Suối Nước Nóng
- Chương 49: 49: Cậu Thất Tình Á
- Chương 50: 50: Đường Đường Sau Này Có Thời Gian Tôi Vẫn Sẽ Đi Thăm Cậu
- Chương 51: 51: Bác Sĩ Phó Có Bắt Nạt Cô Không
- Chương 52: 52: Em Chấp Nhất
- Chương 53: 53: Không Anh Bắt Nạt Tôi!
- Chương 54: 54: Đường Đường Còn Phải Đi Học Nữa
- Chương 55: 55: Tối Nay Không Đi Đâu Cả
- Chương 56: Chương 56
- Chương 57: 57: Bác Sĩ Phó Anh Mau ℓại Đây Xem Nè
- Chương 58: 58: Bác Sĩ Phó Kem Đâu
- Chương 59: 59: Ai Bảo Hắn Đụng Tới Đường Đường Nhà Tôi
- Chương 60: 60: Ai Bị Cấm Hoạt Động
Tác giả Thanh Phi Vũ
Phó Tuấn: “Đường Đường ngoan, có bệnh thì phải chữa bệnh, biết không hả?”
Đường Đường rất phiền muộn: “Tôi không có bệnh cũng bị chú giày vò thành bệnh!”
Phó Tuấn: “Phải giày vò mới mang thai được, biết không?”
Đường Đường khóc một dòng sông: Chú này, tôi mời chú tới khám chân chứ không phải tới khám bệnh vô sinh!
Đây là câu chuyện về một ông chú gian xảo âm thầm đánh bại đủ kiểu tình địch để “ăn thịt” bé thỏ trắng.
Sở thích lớn nhất của bé thỏ trắng là: Trai đẹp, trai đẹp, vẫn là trai đẹp.
Nguyện vọng lớn nhất của chú là: Ăn thịt bé thỏ trắng, ngoài moah moah moah thì chỉ có “pa pa pa”.