Lãnh Tình Nam Hậu Thật Ôn Nhu Trọng Sinh
Thể Loại: Đam Mỹ
Views: 123
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 64: Phiên ngoại 3
- Chương 63: Phiên ngoại 2
- Chương 62: Phiên ngoại 1
- Chương 61: Chương kết thúc
- Chương 60: Trẻ con khó dạy (nhị)
- Chương 41: Chân tướng lộ rõ
- Chương 42: Thân hoa “Ức vãng tích”
- Chương 43: Máy thai
- Chương 44: Mây mưa (nghe cái tên chương này các bạn có thấy nóng người không? =)))))
- Chương 45
- Chương 46: “Linh uẩn tử” và hạ quả
- Chương 47: Trà Bắc Vân và Bạch Sa thước
- Chương 48: Phượng Tâm
- Chương 49
- Chương 50: Giang Nam tổng vẫn là một quy túc
- Chương 51: Vô trách nhiệm (phiên ngoại 1)
- Chương 52: Vô trách nhiệm (phiên ngoại 2)
- Chương 53: Công chúa hòa thân
- Chương 54: Công chúa hòa thân (nhị)
- Chương 55: Tiểu bánh bao ra đời
- Chương 56: Cố Dực Hoan
- Chương 57: Bất ngờ làm phản
- Chương 58: Bức thư biến mất
- Chương 59: Tân phong Thái Tử – Trẻ con khó nuôi dạy (nhất)
- Chương 60: Trẻ con khó dạy (nhị)
Nội dung nhãn: Cung đình hầu tước, trọng sinh, sinh tử, HE, 1×1
Nhân vật chính: Ninh Tử Hàn, Cố Vân Sương ┃ phối hợp diễn: Ninh Cảnh Vân ┃ cái khác: Sinh tử, trọng sinh
Edit: Tiếu Thảo
Là hắn không biết quý trọng Vân Sương, mãi cho đến khi nhìn thấy Vân Sương dần dần ngưng thở, hắn mới nhận rõ cảm xúc của bản thân đối với là như thế nào.
Trong suy nghĩ của hắn, Vân Sương hẳn là rất hận hắn. Một vị tướng quân trẻ, có thể kiến công lập nghiệp, lại bị vây khốn tại hậu cung, bị tước đoạt tự do, như con chim trong lồng, hắn sao có thể không oán, sao có thể không hận?
Nhưng không, Vân Sương lại vì hắn mà chết...
Nam hoàng hậu Vân Sương, cư ngụ Vĩnh An Cung. Nhưng Vĩnh An Cung to như vậy lại như lãnh cung, bởi vì Ninh Tử Hàn không yêu y, trong hậu cung sự sủng ái của hoàng đế là vương bài lớn nhất, y không có.
Vào núi săn bắn gặp thích khách, chỉ thấy Vân Sương dùng hết tánh mạng vì hắn ngăn lại một kiếm trí mạng, mũi kiếm tẩm độc, xoay chuyển trời đất không còn chút sức lực nào.
Khoảnh khắc Vân Sương hấp hối, liền hướng hắn mà nói
“Ta không bao giờ … thiếu nợ ngươi cái gì nữa, ta đối với ngươi là yêu, cũng đến cuối cùng rồi. Thiên thượng nhân gian, vĩnh viễn không gặp gỡ.”
Y mỉm cười nhắm mắt lại, Đế Vương trẻ tuổi nhẹ nhàng ôm hắn, khóc không ra nước mắt.
Ba mươi năm về sau, Hoàng Đế băng hà, một khắc nhắm mắt này, Ninh Tử Hàn nghĩ, Vân Sương, ta rốt cục có thể tới tìm ngươi rồi
Trọng sinh lại một đời, hết thảy đều muốn lặp lại, Vân Sương, đời này kiếp này, ta lại không phụ ngươi nữa.