Mỗi Ngày Đều Bị Chính Mình Cay Khóc
Thể Loại: Đam Mỹ Trọng Sinh
Views: 253
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 139: Phiên ngoại ngọt he 2
- Chương 138: Phiên ngoại ngọt he
- Chương 137: Toàn văn hoàn
- Chương 136: Đếm ngược thời gian (2)
- Chương 135: Đếm ngược thời gian (1)
- Chương 81: Nguyên nhân là làn sương đỏ
- Chương 82: Tự mình chôn mình
- Chương 83: Thôn dân rung động
- Chương 84: Đút tướng quân ăn ớt
- Chương 85: Một lần nữa đút tướng quân ăn ớt
- Chương 86: Quần chúng ăn dưa khiếp sợ
- Chương 87: Kích hoạt chế độ buff thiên sứ [canh một]
- Chương 88: Kích hoạt chế độ buff thiên sứ [canh hai]
- Chương 89: Cảm giác này thật tuyệt vời
- Chương 90: Nhất định là lão ớt
- Chương 91: Áo cổ đinh đại nhân là tấm gương!
- Chương 92: Áo cổ đinh tự hại
- Chương 93: Quả ớt làm tôi vui sướng
- Chương 94: Ớt đại vương bị phơi nắng chết rồi
- Chương 95: Con sông quỷ dị
- Chương 96: Mò vào áo áo cổ đinh...
- Chương 97: Đút anh ăn ớt
- Chương 98: Cây ớt này thực hăng hái
- Chương 99: Phun phấn hoa đầy mặt tướng quân
- Chương 100: Các người cảm động không?
Thể loại: trọng sinh - dị giới - chủ thụ
Tổng truyện: 137c + 2PN
Edit: Cáo khìn - Beta: Yuu
Nói cho mọi người biết một điều.
Trọng sinh không đáng sợ đâu
Xuyên qua đến một thế giới khác cũng không hề đáng sợ.
Dù cho thế giới toàn là sâu biến dị bò lết khắp nơi, không, đều không đáng sợ.
Điều đáng sợ là cậu trọng sinh thành một cây ớt chỉ thiên.
Chính là cái loại ớt chỉ thiên đỏ rực tàn phá thế giới, cay xé lưỡi, hà một hơi thôi thì chính mình cũng bị cay tới phát khóc!
Chuyện càng đáng sợ hơn là đám sâu kia rất thích ăn thực vật, cũng may cậu có thể điều khiển các loại thực vật khác, trốn thoát khỏi miệng đám sâu.
Có một vị tướng quân nọ rất thích cay, không cay không vui, một ngày nọ anh gặp một đám thực vật dùng đại kiệu khiêng một cây ớt chỉ thiên... đang nằm tư thế quý phi say rượu!
Vị tướng quân nọ: "..."
Cây ớt này vừa nhìn đã biết là cực phẩm ớt vương, ăn vào nhất định rất đã.
Bạn ớt chỉ thiên nào đó nhịn không được run lẩy bẩy, cảm thấy thân mình khó giữ!
Thật lâu thật lâu về sau, vị tướng quân nọ nhìn chằm chằm người nằm trên giường nói: "Biến thành cây ớt cho anh liếm vài ngụm đi, ăn không được cũng có thể liếm liếm một chút, vị cay thực hăng hái a."
Bạn nào đó vốn đã mặc quần áo quyến rũ nháy mắt đen mặt...
Đại tướng quân cái em gái anh, chỉ biết có ăn ớt thôi!
Sao không cay chết anh đi!
Kỳ thực đây là một câu chuyện xưa kể về một cây ớt chỉ thiên dựa vào dị năng của mình thành công hô phong hoán vũ ở thế giới nhân loại.
Vài lời gỡ mìn từ tác giả: truyện này không phải thể loại thánh mẫu, ai thích xem thánh mẫu văn cùng bàn phím đại hiệp xin mời quay ra.
Xin đừng phun tào nhân vật chính vì sao không hi sinh chính mình vì mọi người, cũng đừng nói cho dù bị người ta hãm hại thì vẫn phải bao dung, bởi vì chính bản thân tôi cũng không làm được, cám ơn.
Bình luận về tác phẩm: Chu Bách Triết trọng sinh biến thành một cây ớt chỉ thiên đỏ rực, cay xé lưỡi, hà một hơi thì chính mình cũng bị cay tới khóc thét. Đáng sợ hơn nữa là cậu bị một vị tướng quân không cay không vui để mắt.
Câu chuyện này được đặt ra ở thời tương lai, viễn tưởng khá nhiều. Song song với chuyện trọng sinh thành cây ớt thì chuyện làm người ta phải ôm bụng cười to là nhân thiết mâu thuẫn giữa công thụ, thụ thì sợ cay muốn chết, công lại không cay không thích, hai người gặp nhau sẽ tạo thành một câu chuyện kỳ diệu thế nào? Thật đáng giá chờ mong a.
...
[Cáo] truyện rất thú vị, đáng tiếc là kết thúc hơi nhanh một chút kakaka