Thể loại: ngắn, cổ trang, thần tiên yêu quái, nhân thú (hổ tinh), nhất thụ lưỡng công, luyến đồng, rape, công sủng thụ, ấm áp, hơi hài, gần như thanh thủy, HE. Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi.
Truyện kể về một cậu bé bị mồ côi mẹ và cha thì lấy vợ mới, cũng rất nhanh dì ghẻ mang thai, Nhà vốn khó khăn nên trong một ngày cha cậu lên núi đốn củi, Cậu bé ở dưới chân núi chơi với dì. Chẳng may trượt chân đi xuống sườn núi thay vì cứu cậu bé thì dì đã làm lơ.
Nhưng con diều hâu thấy như vậy liền kéo cậu để dâng lên Nhị Đại Vương mong có quà lớn. Nhị Đại Vương này vốn là hổ tinh tu luyện thành liền nhìn cậu bé rất thích và cũng nhận nuôi cậu. kể từ bây giờ cậu sống với hổ tinh....
Tôi mang thai rồi, nhưng chưa kịp nói với Bùi Xuyên thì tôi đã chết.
Chiếc xe hàng mất kiểm soát lao vùn vụt vào một cái xác hai mạng người.
Mở mắt ra tôi trở về 5 năm trước.
Bùi Xuyên trước mặt tôi đang cúi đầu hôn một cô gái rất cẩn thận và trân trọng, hoàn toàn khác với thái độ khi ở bên tôi, khoảnh khắc ấy tôi liền hiểu ra....
Thể loại: Hiện đại đô thị, nhất thụ lưỡng công, đại thúc thụ, ngược luyến tàn tâm, bắt cóc cường bạo, toys. Editor + beta: Băng Tiêu
Sáu năm sống tại nơi này, mỗi ngày hai chủ nhân của tòa nhà này lại thay nhau xâm phạm ta, họ muốn ta trở thành tính nô của họ.
Trời sinh ta không phải như vậy.
Trước đây ta là giáo sư y học, ta chính là được họ thuê về để dạy y. Lúc đó trông hai người họ thật ngây thơ vui vẻ, ta cũng thực lòng quý mến hai người họ.
Không ngờ rằng họ lại nhân ngày lễ tốt nghiệp, ta đã bị bọn họ cho uống nước có thuốc ngủ, chờ đến khi ta phát hiện thì đã không còn kịp nữa...
Bạn đang đọc truyện Anh Và Gió Xuân Đều Là Lữ Khách của tác giả Trương Nhược Dư. Năm năm truy cầu tình yêu, kiên trì theo đuổi anh, vẫn không có một kết cục đẹp.
Sau này nhìn thấy anh cùng với một nhóm toàn soái ca ở trong KTV, tôi có cồn trong người, đánh bạo nắm tay anh, còn đề nghị anh hôn tôi.
"Phó Thanh, anh hôn tôi một cái có được không?"
Anh nghe lời.
Nhưng mà...
Lúc anh hôn tôi, đáy mắt lại có vẻ từ bi mà tôi không thể hiểu....
Đôi mắt của anh đỏ hồng, kéo tôi lại gần, dang hai tay ôm lấy tôi, đầu tựa vào hõm cổ của tôi: "Em đừng cãi nhau với anh được không? Ôm anh đi, xin em, lí trí của anh rất nhanh sẽ không kiểm soát được. Mau nói yêu anh đi, hiện tại, bây giờ, ngay lập tức."
Anh dùng sự yếu đuối của mình để làm tôi mất lí trí.
Anh xem, Bạch Tự, anh lại làm cho tôi quân lính tan rã rồi....
Thể loại : Đoản văn ngọt dễ thương, mùi thịt, si hán tổng tài công x giọng hát chính ban nhạc Death Mental thụ, hiện đại Tình trạng bản gốc: Hoàn 6 chương+ 1 phiên ngoại Edit-Beta: Leo
Đây là câu chuyện kể lại quá trình từng bước từng bước chinh phục thần tượng của mình.
Muốn chịch Giọng hát chính của ban nhạc Death Mental thì phải làm sao? Online chờ gấp!!!
Đánh giá
Dò mìn: Đoản văn ngọt dễ thương, có mùi thịt, coi không tệ! Si hán tổng tài công x Giọng hát chính ban nhạc Death Mental thụ, công sống cuộc sống nhà giàu bị stress, lưng gánh trách nhiệm nặng nề, nên thích xem biểu diễn ca nhạc thể loại rock and roll. Nhớ xem phiên ngoại nha....
Thể loại:Hiện đại, đoản văn, dưỡng phụ tử, 1 x 1, bá đạo ôn nhu niên hạ công x ngây thơ thẹn thùng mít ướt dụ thụ, công sủng thụ, HE. ditor: Soo Nhi aka Tần Hinh Sương
Nhớ rõ năm ấy Ước Hàn mới được 5 tuổi, cùng phụ thân từ Mĩ Quốc ngàn dặm xa xôi đến vùng nông thôn Trung Quốc, tại bên trong một khe suối tiến hành khảo sát động vật hoang dã.
Khảo sát được ba tháng, Ước Hàn đều phải ăn bánh nướng bằng chảo, sau đó hai cha con cùng một đám người vội vã chạy lên núi, nhưng mới được phân nửa đoạn đường, phụ thân của hắn đã nhắm mắt xuôi tay, nằm tại nơi có cây thánh giá cắm sừng sững trên đó, vĩnh viễn đi gặp thượng đế cùng mấy vị lão nhân gia của hắn, tự nhiên mồ côi cha, gia đình cũng không còn ai, Ước Hàn hoàn toàn trở thành một cô nhi.
Nghĩ tới nghĩ lui, kỳ thật dần dần Ước Hàn đã không còn cảm giác của một cô nhi nữa rồi....
Rating: nhất công nhất thụ, ngụy phụ tử, ôn nhu phúc hắc công x tạc mao dễ thương mặt lạnh thụ, H, ngược, HE Coup: Hàn Tịnh X Trần Nhã Văn
Tôi ghét dượng ngay từ lúc gặp ông lần đầu tiên. Tôi còn nhớ rõ lúc đó tôi chỉ mới lên 7 tuổi thôi. Mẹ tôi vừa mới ly dị với cha tôi, và đó cũng là lúc mà tôi cảm thấy cô đơn nhất, tôi thù ghét mẹ tôi đã bỏ cha tôi để lấy cha dượng và tôi vẫn còn giữ hoài cái ý nghĩ này trong đầu.
Càng lớn lên tôi càng căm thù dượng, tôi chỉ biết một điều là cuộc đời tôi bị giao động mạnh bởi cuộc ly hôn của cha mẹ tôi, dù rằng dượng đã đối xử với tôi thật tốt như một người cha ruột đối với con, nhưng không hiểu sao trong lòng tôi luôn luôn tỏ ra chống đối lại ông....
Họa sĩ: Yoshitaka Amano Scan: manga-sketchbook Người dịch: mhd
Đây là truyện dịch đầu tiên của tôi, về bộ truyện tiếng Anh mà tôi yêu thích nhất, Sandman.
Lời văn ma quái của Neil Gaiman – Shakespeare của truyện tranh, kết hợp với những bức họa mỹ lệ của Yoshitaka Amano (họa sĩ của Vampire Hunter D) sẽ trở thành gì? Tác phẩm Truy Mộng – một truyện cổ tích được giao hòa giữa hai nền văn hóa.
Cũng như mọi câu chuyện cổ tích khác, Truy Mộng bắt đầu khá đơn giản:
một cuộc đánh cá giữa con chồn và con cáo. Kẻ nào đuổi được nhà sư ra khỏi ngôi chùa sẽ trở thành kẻ chiếm hữu nơi đó. Con chồn biến thành một viên quan lớn, truyền cho nhà sư phải lên kinh đô để trình hoàng đế. Con cáo biến thành một thiếu nữ mỹ miều bị cướp xin nhà sư đưa nàng trở về nhà. Nhưng nhà sư thông minh đều nhìn thấu những âm mưu của chúng, và vẫn ở trong ngôi chùa của mình đơn độc. Duy chỉ có con cáo, từ ngày đó đã bắt đầu làm bạn với nhà sư và bí mật tương tư người....
Editor: Chi Thể loại : đam mỹ, hiện đại,lãng mạn..
“Dylan nằm mơ thấy mình bị chết đuối. Kinh nghiệm đã dạy nó biết rằng nước là thứ xấu xa độc địa nhất trên đời.
Có lần nó hỏi mẹ có bao giờ nó la hét khi đang ngủ không. Bà cười ngạc nhiên, và nói không. Chưa bao giờ.
Nhưng trong mơ nó thét rất lớn. Và lúc nào cũng tỉnh dậy sau tiếng kêu khẽ, với đôi môi nhột nhạt, và ký ức mơ hồ về mái tóc vàng bập bềnh như tảo biển và cái vuốt ve ấm áp không thể nào là của nước.”
Ánh mặt trời tràn vào trong phòng, ta miễn cưỡng mở hai mắt.
“Vương gia……” Bên tai truyền đến giọng nam ôn nhu. Khẽ cau mày, cầm lấy quần áo, tùy ý phủ lên, đôi chân trần trắng nõn bước trên sàn.
“Vì cái gì còn chưa đi?” mang theo tia nhìn chán ghét, ta nhìn về phía nam hài. Ta thừa nhận, ta có bệnh khiết phích, chán ghét sau khi làm việc đó có người ở trên giường ta.
Nhìn cặp mắt linh động kia hiện lên một chút nan kham, cùng với bi thương. Ta đẩy cửa ra, thị nữ Thanh Nhi đang cầm chậu rửa mặt, chuẩn bị tiến vào, nhìn đến nam hài trần trụi trên giường ta, trong mắt hiện lên kinh ngạc, nhưng không có chút ngượng ngùng. Chính là đối ta hạ người, gọi một tiếng “Gia”, liền bước qua người ta, đem chậu rửa mặt đặt một bên....