Tên cậu là Dương Nhật Thiên. Cậu là một chàng trai có tính cách yêu đời và vui vẻ, thỉnh thoảng là nhây!
Cậu năm nay mới 20 tuổi - cái tuổi có biết bao nhiêu là vui vẻ và những cái mới lạ.
Cậu theo học tại một ngôi trường khá tốt, là trường điểm của thành phố.
Cậu cao ráo, đẹp trai và tốt bụng. Gái theo nhiều không xuể. Và cậu ta đâu phải là đứa yếu sinh lí?! Hiển nhiên cậu ta đã từng hẹn hò với nhiều cô gái, trình độ tán gái cũng gần như đạt đến đỉnh cao rồi, vậy mà vẫn chưa ai có thể làm cậu động tâm.
Cậu có một người bạn thân tên Hàn Nhật Tú. Hắn ta không chỉ đẹp trai hơn cậu, học giỏi hơn cậu, cao hơn cậu, mà gái theo cũng nhiều hơn cậu...
Nhưng mà hắn lại không đào hoa như cậu, hắn từ chối hết tất cả cô gái tỏ tình với hắn. Ai cũng bảo hắn có tình cảm thầm kín với Dương Nhật Thiên nên mới từ chối. Nhưng có lẽ là không đâu nhỉ!?...
Đêm yên tĩnh chỉ có tiếng lét đét của hai cây nến ở góc tường. Giữa căn phòng tối tăm có một nam nhân. Nam nhân này bị trói chặt hai tay trên chiếc cọc gỗ hình chữ thập, chân khoá xích sắt nặng trịch nhưng ánh mắt y luôn nhìn thẳng về phía trước. Bên cạnh y đứng một gã nam nhân khác, người này râu ria xồm soàm, bên má có một vết sẹo nhỏ nhưng rất rõ, mắt gã đầy tơ máu, đôi môi gã lại căng dày đỏ mọng chẳng hề có tí hài hoà nào với khuôn mặt. Tay trái gã lăm lăm cái kềm rút như chực chờ con mồi bất cẩn sẽ vồ đến, tay phải gã nâng cằm nam nhân, ngắm nghía hồi lâu.
Nam nhân chẳng động, vẫn luôn hướng ánh mắt về tiền phương tựa như không hề phát giác hành động của gã kia. Rồi như giận dữ lắm, gã bóp chặt hàm dưới của y kéo xuống, chiếc kềm chẳng chút lưu tình rút phăng chiếc lưỡi đỏ hồng. Máu vòng quanh khoang miệng chảy dài nhuộm đỏ cổ áo trắng. Ô hay, chẳng hề đau, y vẫn bất động....
Đoản cũ, ngược, SE, các bạn có thể tìm review trên mạng.
Truyện đậm tư tưởng phong kiến, có thể giẫm lôi của các bạn, nhưng mình sẽ không spoil vì nó chỉ là đoản 5000 chữ thôi, spoil xong thì còn gì nữa đâu mà khóc với sầu.
Cốt truyện không có gì mấy, chủ yếu là lời văn buồn đến ngơ ngẩn, kiểu buồn mà dù tim chưa kịp đau nước mắt đã tự tuôn rơi.
Thế nên là, như mọi khi, đừng nặng lời với bất kỳ nhân vật nào, mình chỉ có một lưu ý như vậy thôi....
Tên gốc:Vi liễu H nhi tồn tại... Thể loại: Đam mỹ, np (2×1), huynh đệ, đoản, H văn. Editor: Chi Beta: Ra
“Cảnh sát! Kiểm tra phòng!” Không đợi chủ phòng phản ứng, lập tức mở cửa công vào.
Trên giường nước King size, hai thân ảnh trần trụi giao triền không ngừng, vẫn rên rỉ không ngừng.
“Ân…A…Thanh….Hôm nay…Ân…Trở về…sớm hơn nha…Aha…” Hơi thở Lam ngọt ngào, thu hút ánh nhìn. Trong con mắt chứa đầy sắc xuân, ướt át trong suốt. Thân mình theo luật động phía sau mà di chuyển, nói cũng nói không hoàn chỉnh. “Ha hả, anh ba luôn làm cái giọng hù dọa người…” Liên tục luật động, khuôn mặt bình thường lạnh như băng giờ phút này hiện lên biểu tình trêu tức, làn da màu bơ bởi vì kịch liệt vận động mà nhiễm màu đỏ nhạt....
Đồ đen, khăn trùm đầu đen lộ ra mắt mũi miệng, nhìn ngang nhìn dọc trong gương ta cũng chỉ giống một đội viên đội Phi Hổ thôi. Trời không chiều lòng người, ta mém xíu nữa là vào trường cảnh sát rồi, nhưng chỉ đành lựa chọn nguyện vọng hai, làm một tên trộm đầy quang vinh. Ta là một tên trộm, trên cơ bản chỉ cần là thứ có thể trộm đều nằm trong phạm vi “kinh doanh” của ta, ngoại trừ hai thứ — ta không trộm người cũng không trộm tâm.
Ta nhớ rõ thầy ta thường nói, trộm người trộm luôn tâm là kẻ trộm thượng đẳng; trộm người không trộm tâm, hắc hắc, kẻ đó chính là thiếu ăn đập! Cho nên, trong cuộc sống nghề nghiệp của ta, hai loại này ta đều không chạm vào!!!...
Anh và em vốn dĩ không có duyên phận, là do anh cố tình níu kéo
Tác giả: Hà Đức Khải
Nguồn convert: Nhà Linh Lan
Edit: Joan
Giới thiệu:
Vào ngày Dương tiểu thư kết hôn, Lục tiên sinh khóc như một đứa trẻ.
Lục tiên sinh và Dương tiểu thư là bạn học cấp ba, theo đuổi cô tròn tám năm. Tám năm này như kháng chiến, Lục tiên sinh cuối cùng ôm được mỹ nhân về. Đứng trên đài, Lục tiên sinh nhìn Dương tiểu thư, cười cười rồi khóc, khóc xong lại cười khiến cho người bên dưới cảm động......
Thể loại:Xuyên không, võng du, tu chân, đam mỹ, nhất thụ đa công, nhân thú, lạnh nhạt thông minh mỹ cường thụ x lạnh lùng ma tôn công, phúc hắc tà mị phượng hoàng công, bá đạo anh tuấn cường công.
Vào thế kỷ thứ 22, Địa cầu đã hứng chịu sự hủy hoại của môi trường sinh thái tạo nên tang thi. Khiến địa cầu rơi vào cảnh 2/3 dân số thiệt mạng, số còn lại thì sống trong sự hoang mang.
Sau 30 năm thì một nhà khoa học mang tến Đế Vân Phi Vũ đã sáng tạo ra loại thuốc phòng độc tang thi khiến cho nhân loại một lần nữa thấy được ánh sáng hy vọng. Thế kỷ 23, toàn địa cầu đã chính thức thoát khỏi ngày tận thế và bước vào thời kỳ mới.
Thế kỷ 25, tất cả mọi thứ từ quân đội, kinh tế và chính trị đã được khôi phục và phát triển rực rỡ hơn trước.
Thế kỷ 26, Siêu não ra đời khiến mọi việc trở nên dễ dàng hơn, nó giúp đỡ con người kiểm tra thông tin liên lạc, truy cập internet và vô vàn những thứ khác.
Thế kỷ 27, nhờ vào công nghệ cao mà hoạt động của con người trở nên thuận tiện hơn bao giờ hết.
Đời sống không chút khó khăn làm nhân loại dần dần dựa dẫm và ỷ lại vào công nghệ.
Để cải thiện điều đó, các đế quốc đã liên kết lại với nhau, huy động tất cả các thiên tài khoa học - công nghệ. Dùng hơn mười năm để nghiên cứu ra một loại game thực tế đến 98%. Lập kỉ lục 5 tỷ lượt chơi ngay ngày đầu tiên ra mắt.
Game đó là: Đế Thần Online.
Đế Vô Song là một trong 10 người có đóng góp quan trọng nhất trong game cũng là một nhân vật đã gây ra phong vân cho game. Đế Vô Song đã gây nên một làn sóng vô cùng lớn trong Đế Thần Online với danh hiệu Đế Dạ Vương Thần - Đế Dạ Vô Song. Đứng đầu bảng xếp hạng Lv, bảng xếp hạng tài phú, bảng xếp hạng soái ca và là nhân vật thần bí mà có nhiều fan cuồng nhất game.
Trong một lần làm nhiệm vụ bị BUG mà xuyên không vào Đế Thần đại lục - Đế Thần Online một vạn năm sau. Lv từ Vương Thần cấp vị phong ấn thành tân thủ. Cậu phải làm thế nào để trở lại đây? ...
Tình yêu rất kì lạ, nó có thể làm con người ta hạnh phúc tột cùng, nhưng cũng làm người ta đau khổ đến chết. Hạnh phúc rất mỏng manh, rất dễ vỡ, đòi hỏi hai người yêu nhau phải yêu thương và nhường nhịn nhau. Tương lai của anh và cậu không biết sẽ như thế nào, không biết có ở bên nhau suốt đời hay không? Chỉ biết hiện tại anh cần cậu và cậu cũng vậy, như thế là đủ....
Câu chuyện kể về đôi bạn thân Makoto và Haru. Họ chưa từng bối rối hay xấu hổ khi nắm tay nhau ở chỗ đông người, ôm chào tạm biệt...hoặc nằm chung một giường. Họ cảm thấy ở cạnh nhau thật tuyệt vời....
Thể loại: đoản văn ám áp văn, 1x1, ôn nhu công lẫn thụ, có phần sinh tử văn cho hai nhân vật được nhắc đến trong truyện,OE Nhân vật chính: Trần An Mạnh x Vương Hữu Tâm Nhân vật phụ : Trần An Mạnh x Tiểu Diệp Editor : tiểu hồ ly
” Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ” câu này quả thật đúng đối với những người có duyên
Người giống người còn là chuyện thường tình huống chi tên họ trùng nhau thì có gì khác lạ
Tên truyện: Năm thứ ba Tên Hán Việt: Đệ tam niên Tác giả: Mười Hai Dặm Nhàn Thể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đại, Tình yêu sâu sắc Edit: Tao là bố mày Beta: Mày là bố tao
Giới thiệu vắn tắt:
Nay là năm thứ ba, cũng chỉ có mình tôi biết mốc thời gian ấy. *Lời kể lại của một người yêu đơn phương Tóm tắt bằng một câu: Mười chín tuổi, tớ vẫn thích cậu Lập ý: Không ngừng yêu...