Ta Là Đại Pháp Sư
Thể Loại: Tiên Hiệp Huyền Huyễn
Views: 4394
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 125: Đại kết cục
- Chương 124: Lựa chọn
- Chương 123: Quy túc (tt)
- Chương 122: Quy túc
- Chương 121: Ám Long xuất thế
- Chương 81: Phỉ Ni Khắc thất thế (Hạ)
- Chương 82: Kỵ sĩ chi hoa
- Chương 83: TRUNG THÀNH
- Chương 84: Thần Vương
- Chương 85: Trở lại Ái Nhĩ Tiên Khắc thành
- Chương 86: Không hổ ác danh phá hoại thần
- Chương 87: Tình địch
- Chương 88: Tình địch (phần hạ)
- Chương 89: Chiến thần vũ trang
- Chương 90: Vũ Hội
- Chương 91: Sinh tử huynh đệ
- Chương 92: Chiến thần trọng sinh
- Chương 93: Thống thất chí hữu
- Chương 94: Lưỡng bại câu thương
- Chương 95: Thần khí nhận chủ (thượng)
- Chương 96
- Chương 97: sự yên lặng trước đại chiến
- Chương 98: Công chúa lai phóng
- Chương 99: Âm mưu cửa thiên giới
- Chương 100: Thú Liệp
- Đầu đau quá a, ta cảm thấy đỉnh đầu như một cái bao lớn, cảm giác đau khổ không thể nói nên lời. Ai còn thảm hại hơn ta? đang đi trên đường lại bị sét đánh trúng, mà rõ ràng trời đất còn đang sáng choang, thảm thật. Ta nhìn lại y phục bên duới, cũng may bộ y phục hàng hiệu mất công làm lụng hơn tháng trời mới mua được không chút tổn hại, bằng không tổn hại thật lớn đây.
- Sau khi tự xem lại mình, ta nhìn xung quanh, lão thiên của ta, đây là đâu?, ta rõ ràng trước cửa nhà bị sét đánh trúng, sao hiện tại trước mắt lại là chốn hoang vu không người? Ta đang mơ, chắc chắn vậy rồi, bị sét đánh trúng mà không có chút thương tổn sao? đây chỉ là giấc mộng.
- Ta đang tự nói với mình thì một âm thanh kinh thiên động địa dọa ta sợ đến nhẩy dựng lên “Đáng ghét, dám phá hỏng giấc mộng đẹp của lão tử ta, không biết ta là đệ nhất ác nam của trường trung học sao?” Đột nhiên, hai nhân ảnh tự nhiên xuất hiện trước mặt ta, lại dọa ra giật mình lần nữa.
Ta liền chửi mắng một hồi, sau khi thư thái, nhìn lại hóa ra người phá hỏng giấc mơ đẹp của ta lại là hai lão gia hỏa. Ôi chao? nhìn hai lão gia hỏa này xem, y phục thì quái đản, râu thì quá rậm rạp, khuôn mặt lại hiện vẻ cổ quái, hiển nhiên đã lĩnh giáo bảnh lĩnh chửi nguời của bổn nhân.Hahaha, đáng đời, ai bảo nguơi khi không tự nhiên đến, trêu tức vào đệ nhất ác nam trường trung học ta.
- Lão già râu dài mở mồm “hỗn tiểu tử, sao ngươi có thể xuyên qua kết giới của ta? nói mau.” Kết giới? cái quái gì đây? ta dùng ánh mắt thương tiếc nhìn hai lão già này, hiển nhiên đầu óc hai lão có chút vấn đề, khả năng là chứng si ngốc của tuổi già, bổn nhân chính là yêu già thương trẻ, thôi vậy, bỏ qua cho lão. Lão già râu đỏ đột nhiên nói “Xú tiểu tử, ngươi suy nghĩ lung tung gì vậy, cái gì? Ai mắc chứng si ngốc tuổi già?” Gì? sao lão biết?
- Đột nhiên đầu ta đau đớn, trước mắt ta chỉ thấy một mầu đen tối, ẩn ước ta nghe lão gia hỏa nói “tiểu tử này quá kì quái, mang hắn về nghiên cứu sau.” Hôm nay còn tồi tệ hơn, ngay cả trong giấc mộng còn bị bắt nạt, trước khi ý thức hoàn toàn tiêu thất, ta oán giận nghĩ. Lúc này ta không biết định mệnh của mình đã thay đổi từ đây.