Thế Giới Nhỏ - Cận Sắc Ivy
Thể Loại: Đam Mỹ
Views: 185
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 25: Phiên ngoại 02. Đèn cảm ứng trong hành lang đã hư từ lâu, vật nghiệp vẫn chưa đến sửa. Ông chủ nhà sát vách…
- Chương 24: Khác
- Chương 23: Đợi đến khi từ từ xoa nhạt vết sẹo cho cậu ấy, những lời nói vẫn luôn cất giấu đến nay liền có thể thật sự
- Chương 22: Tôi nghĩ tôi mãi mãi sẽ nhớ được, vào đêm sinh nhật hai mươi hai tuổi của mình, tôi đã hôn trộm cậu ấy
- Chương 21: Hành lang thật dài, ánh đèn lờ mờ. Ngẩng đầu một chút, liền thấy nơi cuối hành lang có người đang đợi tôi
- Chương 20: Thoả mãn lớn nhất đời người là thời khắc hấp hối cuối cùng trên giường, không hề có tiếc nuối và ân hận
- Chương 20-2: Phiên ngoại 01. Dương Sinh ngoại truyện
- Chương 21: Hành lang thật dài, ánh đèn lờ mờ. Ngẩng đầu một chút, liền thấy nơi cuối hành lang có người đang đợi tôi
- Chương 22: Tôi nghĩ tôi mãi mãi sẽ nhớ được, vào đêm sinh nhật hai mươi hai tuổi của mình, tôi đã hôn trộm cậu ấy
- Chương 23: Đợi đến khi từ từ xoa nhạt vết sẹo cho cậu ấy, những lời nói vẫn luôn cất giấu đến nay liền có thể thật sự
- Chương 24: Khác
- Chương 25: Phiên ngoại 02. Đèn cảm ứng trong hành lang đã hư từ lâu, vật nghiệp vẫn chưa đến sửa. Ông chủ nhà sát vách…
Thể loại: hiện đại, hoa quý vũ quý, HE.
Editor: Setoh
Thuộc cùng hệ liệt “Thiều quang” của chị Ivy gồm:
Tam đoạn thức
Tạm biệt Nordrhein Westfalen
Tiểu thế giới
Chín cây số tình nhân
Ba trăm sáu lăm kim diệu nhật
Yêu ở Hamo
Ngủ ngon, Paris
Thiều quang đảo tự
Thật sự để có thể miêu tả về Trạch Niên quả thật rất khó. Cũng bởi vì cậu ấy rất phức tạp,không đơn giản như vẻ bề ngoài mà mọi người nhìn thấy. Cậu ấy có một thế giới riêng, tồn tại như một cánh cửa vô hình, mà tôi cũng không chắc rằng nếu như tôi cứ cố bước vào đó, không biết cậu ấy có khó chịu hay không nữa.
Nhưng không ai hoàn hảo cả, cũng chẳng thể nào tham lam lấy nhiều thứ từ người khác để bù đắp cho phần thiếu hụt của mình. Vật chất cũng được, tình cảm cũng được, phải bao dung tha thứ cho thiếu sót của người khác. Tôi luôn không thể tha thứ cho sự nhu nhược của bản thân, bởi vì so với yêu cậu ấy thì tôi yêu bản thân mình hơn. Vì sợ mình phải chịu tổn thương, nên tôi vẫn luôn không dám tiến lên phía trước, mặc dù đã tới đứng trước cửa nhiều lần, nhưng cuối cùng cũng chỉ lẻ loi quay về.
Thế nhưng, nếu không cố chấp như thế, kết quả có lẽ sẽ khác. Giang Trọng Ngạn là thế, Dương Sinh là vậy, Trạch Niên là đấy, và tôi cũng vậy.
Ghi chú: Số phòng của Trạch Niên ở tiết tử tác giả viết là 3017, sang chương 06 tác giả viết thành 3007, mình xin tự thống nhất lại là 3007 nhé!