
Thế Thân Càng Ngày Càng Đáng Yêu Thì Phải Làm Sao Đây
Thể Loại: Đam Mỹ Xuyên Không
Views: 282
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 107: Phiên ngoại 2: Sau này anh chăm sóc em (Thường ngày)
- Chương 106: Phiên ngoại 1: Tiểu Mãn, hoan nghênh anh về nhà
- Chương 105: Hoàn chính văn
- Chương 104: Em đợi anh
- Chương 103: Sống dưới ánh mặt trời
- Chương 21: 21: Cùng Xem Phim Thả Lỏng Một Chút Không
- Chương 22: 22: Chim Chuột Trước Mặt Mọi Người
- Chương 23: 23: Động Lòng
- Chương 24: 24: Hắn Sợ Tôi Cúp Cơm Của Hắn
- Chương 25: 25: Tôi Là Gay
- Chương 26: 26: Hai Vị Nghỉ Lại Không Ạ
- Chương 27: 27: Cậu Là Lửa Em Ấy Mới Là Ánh Sáng
- Chương 28: 28: Hoá Ra Tiểu Chu Của Chúng Ta Thân Dẻo Người Mềm Như Vậy
- Chương 29: 29: Tình Yêu Không Phải Vẫn Luôn Chú Trọng Độc Nhất Vô Nhị Sao
- Chương 30: 30: Thật Sự Rất Xui Xẻo Sao
- Chương 31: 31: Chúc Mừng Sinh Nhật
- Chương 32: 32: Thật Sự Hi Vọng Có Một Mặt Trời Trồng Ở Đây
- Chương 33: 33: Anh Anh Trai
- Chương 34: 34: Xoa Tóc Lẫn Nhau Mới Thú Vị
- Chương 35: 35: Điểm Yếu Chính Là Như Vậy Cẩn Thận Từng Li Từng Tí
- Chương 36: 36: Cậu Không Phải Là Thế Thân
- Chương 37: 37: Nếu Như Xoá Bỏ Từng Chút Từng Chút
- Chương 38: 38: Rìu Bổ Uyên Ương
- Chương 39: 39: Tôi Biết Massage
- Chương 40: 40: Nó Hỏi Có Phải Hôm Qua Chúng Ta Ngủ Với Nhau Không
Truyện Thế Thân Càng Ngày Càng Đáng Yêu Thì Phải Làm Sao Đây của tác giả Mạch Thành Lãng kể về Chu Thanh Lạc là một blogger chuyên vẽ truyện tranh khôi hài, một ngày đang thức đêm sáng tác thì đột tử.
Sinh mạng chưa tận, hắn thế mà xuyên qua tiểu thuyết, thành một nhân vật pháo hôi, là thế thân của bạch nguyệt quang trong lòng vai phản diện Tống Lăng.
Nhân vật Tống Lăng gia cảnh giàu có, nhưng gia đình không hạnh phúc, cha mẹ không quan tâm hắn, thế nên hắn nội tâm lệch lạc, tính cách lập dị.
Hắn chỉ quan tâm và hết lòng vì một người duy nhất, là bạch nguyệt quang trong lòng hắn
Nhưng bạch nguyệt quang lại bỏ chạy.
Vì vậy Tống Lăng lại càng thêm điên loạn.
Hắn điên tới mức mất hết tính người, chỉ số IQ hơn người nhưng cả ngày chỉ suy nghĩ xem phải làm như thế nào.
Chu Thanh Lạc: "..." Thật đáng thương.