Vong Xuyên Tam Kiếp Một Bỉ Ngạn
Thể Loại: Ngôn Tình Huyền Huyễn
Views: 290
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 136: C136: Liều mạng
- Chương 135: C135: Phá vỡ âm mưu
- Chương 134: C134: Chủ mưu
- Chương 133: C133: Ủ mưu
- Chương 132: C132: Tri âm khó kiếm tri kỷ khó tìm
- Chương 101: C101: Không kịp nữa rồi
- Chương 102: C102: Tâm nguyện cuối cùng
- Chương 103: C103: Sự hối hận muộn màn
- Chương 104: C104: Tướng quân người đã về rồi
- Chương 105: C105: Tai họa ập đến
- Chương 106: C106: Hiểu lầm chồng chất
- Chương 107: C107: Tướng quân ta đến đây
- Chương 108: C108: Sự trưởng thành
- Chương 109: C109: Gửi gắm
- Chương 110: C110: Cầu nại hà
- Chương 111: C111: Nhạc phụ nhạc mẫu đại nhân
- Chương 112: C112: Khúc mắc
- Chương 113: C113: Sự phó thác
- Chương 114: C114: Giăng lưới dài câu cá lớn
- Chương 115: C115: Tiểu lý tàng đao
- Chương 116: C116: Tấm lòng đã định
- Chương 117: C117: Tâm ý
- Chương 118: C118: Đồng binh
- Chương 119: C119: Một đời bình an
- Chương 120: C120: Cuộc chiến bắt đầu
Bạn đang đọc truyện Vong Xuyên Tam Kiếp Một Bỉ Ngạn của tác giả Từ Thục Như. Câu chuyện này xoay quanh nhân vật nữ chính tên là Long An Nhiên cùng với mối tình tiền kiếp là nam chính Sở Dương Thần, khai mở thiên luân, An Nhiên ba lần hạ phàm lịch kiếp do phải chịu sự trừng phạt của Đế Quân và cũng để chuộc lại lỗi lầm của mình.
Hai lần bước vào hoàng tuyền, cầm trên tay đóa bỉ ngạn, lẳng lặng hướng mắt ngắm nhìn vong xuyên một màu đỏ rực, tự ngẫm lại kiếp người thoáng qua cứ ngỡ một giấc mơ, bên cạnh niềm vui vẻ thì cũng kèm theo không ít nước mắt, trải qua vô vàng chông gai khó khăn thách thức, cũng chiêm nghiệm qua không ít cái gọi thế sự khôn lường được được mất mất, càng thấu cảm hơn thế nào là sự bất lực của nhân sinh vô thường ấy.
Bước đến Nại Hà cầm lấy vong tình thủy, đưa mắt nhìn bát canh lòng đắng đo suy nghĩ, quên thù quên hận nào nỡ quên người, oán niệm khó dứt, tư niệm càng khó buông, đã từng có được nên càng sợ đánh mất, càng cố giữ lấy lại càng tổn thương, chấp niệm càng nhiều thì cái giá phải trả càng lớn.
Nhìn sang đóa hoa trên tay, tương truyền bỉ ngạn nơi hoàng tuyền chỉ thấy hoa không thấy lá, một nghìn năm hoa nở, một nghìn năm hoa tàn, hoa diệp vĩnh bất tương kiến, tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử.
Thông qua ba lần lịch kiếp này, cốt yếu vẫn là mong muốn An Nhiên nhận ra lỗi lầm của bản thân đó là mãi ôm chặt lấy oán niệm khiến bản thân ngày càng lún sâu vào đó đến cuối cùng lại đánh mất đi những thứ quan trọng với mình rồi lại hối hận không kịp và hơn hết là muốn cô ấy hiểu ra một đạo lý là quay đầu là bờ, lùi một bước buông bỏ thù hận quay về chánh niệm chỉ có như vậy mới có thể kết thúc được cuộc chiến thiên luân này.