DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lão Thấp Của Tôi
Chương 90: < phiên ngoại chung cuộc > Nhân Thần Ma

1, Nhật ký mang thai

Mỗi ngày đều nôn nghén làm Ngô Hi Ngôn cực kỳ khó chịu, vì sao đàn ông như mình lại mang thai, còn ăn cái gì nôn cái đó?

"Ọe ——" ôm bồn cầu không buông, tổng tài lệ rơi đầy mặt nôn đến sắp ói mật xanh mật vàng ra rồi.

"Ngôn, thế nào?" Thần vương vẻ mặt lo lắng ôm anh, giúp anh ổn định thân thể.

Đồ nhóc con đáng giận, không thể ít gây sức ép mẹ mày vài ngày?

"Đừng nói chuyện với tôi! Ọe ——" lại bắt đầu, trong bụng sóng cuộn biển gầm, dường như có cái gì cũng nôn sạch.

Ngô Hi Ngôn nước mắt nước mũi ròng ròng, cực kỳ cực kỳ oán hận một thần một ma làm mình mang thai.

Đều nên xử bắn chết hết đi!

Sau khi nôn, Ngô Hi Ngôn đã sớm hết sạch sức lực, xụi lơ ở trong phòng rửa tay tùy ý Thần vương đem anh phòng tắm rửa ráy sạch sẽ, sàm sờ sịt một lúc lâu nữa, rốt cục lấy khan tắm cỡ bự gói người vào nhẹ nhàng bế về phòng ngủ.

Trong phòng bếp, Ma vương đang... Nấu cháo.

Ma Vương đại nhân vĩ đại vừa nấu cháo vừa tự kỷ nghĩ: "Bảo bối nhất định sẽ khen bổn tọa, bổn tọa thật sự là tài giỏi ~~ "

2, Nhật ký ngạo kiều.

"Ngôn, thở sâu."

"Cút —— cách xa tôi ra."

Thần vương nhíu mi, gương mặt anh tuấn tràn đầy ý cười: "Sau này con của chúng ta có không được tự nhiên như em không nhỉ?"

Ngô Hi Ngôn: "..."

Anh nhìn cái bụng đang dần dần lớn lên của mình, rất chi rất chi là đau đầu.

Ngay cả công ty cũng không đi được, hai tên khốn nạn, ngay cả khi đã mang thai cũng không buông tha mình, mỗi đêm đều phải XXOO!

Quá ghê tởm!

"Em trách lầm chúng ta rồi, Thân ái." Ma vương hôn lên mặt anh, ôm lấy người yêu ngạo kiều, thanh âm cùng đường nét trên mặt hiếm khi trở nên thật dịu dàng: "Chúng ta cũng vì cam đoan huyết thống thuần tuý, tẩm bổ thân thể bảo bối cùng thai nhi."

Thai, thai nhi = 口 =

Còn luân phiên tẩm bổ! Đồ khốn!

3, Nhật ký dưỡng thai.

Thần vương: " Đứa nhỏ tương lai Bổn vương, nhất định thông tuệ đa trí."

Ma vương: " Đứa nhỏ tương lai Bổn tọa, nhất định anh dũng thiện chiến."

Ngô Hi Ngôn da đầu run lên: "..."

Bởi vì hai ánh mắt ấy đang nhìn mình chằm chằm!

Thần vương bỗng nhiên ôn nhu cười: "Cho nên..."

Ma vương cũng cười: "Bảo bối ~~ "

Hai người kẻ xướng người hoạ.

"Từ giờ trở đi, Ngôn hãy cùng ta xem thần sử, thưởng thức thần khúc."

"Bảo bối mỗi ngày hãy theo bổn tọa đi chiến trường giết địch."

Ngô Hi Ngôn = 口 = "..."

4, Nhật ký sinh con

"Vương! Ma Hậu rong huyết..."

"Vương, bụng Ma Hậu xuất hiện dấu hiệu dung hợp!"

"Vương, đứa nhỏ trong bụng Ma Hậu không thể nhìn thấy nữa!"

"Cái gì? Nhanh đi gọi tên thần côn chết dẫm kia tới!"

Thần vương vội vàng đuổi tới ma điện, hôm nay đến phiên tên Ma đầu chết bầm kia chăm Ngôn, kết quả không nghĩ tới người yêu của bọn họ ngoài ý muốn sinh non sao?

Nhân Thần Ma ba loại huyết thống vốn không có cách nào dung hợp, mà ở trong bụng Ngô Hi Ngôn, đứa bé mang một bộ phận huyết thống nhân loại kia tất bị hai đứa bé khác mang huyết thống cao nhất bắt nạt hết sức thảm thiết.

Đứa nhỏ rất có thể sẽ chết, nhưng là không nghĩ tới chính là, linh hồn ba đứa bé ngoài ý muốn dung hợp lại với nhau.

Nhưng cũng không nên dung hợp trong bụng mẹ chúng bây chứ? Đồ hư đốn!

Thần vương Ma vương liếc nhau, cùng phát hiện vẻ bất đắc dĩ và nghiêm túc, bắt đầu liều mạng tu vi cứu chữa người yêu rong huyết.

5, Hậu ký ——

Ngô Hi Thụy thực dính ba ba của cậu, bởi vì khi dung hợp ngoài ý muốn không bị cơ thể mẹ bài xích, Nhân Thụy lại cao hơn hai huyết thống khác một bậc, đã trở thành chủ hồn của ba linh hồn bất đồng.

Mới đầu, hai người khác cực kỳ chướng mắt cậu, nhưng ba ba cưng chiều cậu, cả nhà lại bao che khuyết điểm.

Nhân Thụy ở nhân gian bị những đứa trẻ khác bắt nạt, Ma Thụy cùng Thần Thụy sau khi thấy cậu như vậy, một tên phụ trách an ủi, tên kia phụ trách đánh đám nhóc kia đến chạy té khói.

Dần dần, lại sinh ra một nỗi niềm yêu thương đau lòng.

Đây là đứa bé ở trong bụng mẹ cùng mình mà bọn họ suýt chút nữa giết chết.

Cũng may mắn linh hồn mẫu hậu cũng đủ vững chắc, kiên cường, năng lực các vị phụ vương cũng đủ tín nhiệm.

Bằng không, ba người bọn họ rất có thể ai cũng không sống được.

Cho nên Ma Thụy cùng Thần Thụy mặc dù có lúc miệng độc, lại luôn thực cưng chiều Nhân Thụy.

Vài năm sau ở Thần giới, Ngô Hi Ngôn rầu rĩ nhìn đứa nhỏ ba đầu, không ngừng dùng ánh mắt như đao bắn phá hai tên kia.

"Đều tại các người!" Nam nam sinh con còn chưa tính, sinh ra một đứa huyết thống kỳ quái có một không hai như vậy.

"Ha ha ha, như vậy không tốt sao? Ba người bọn nó tình cảm tốt lắm nha."

"Đúng vậy, sinh ba đứa, không bằng sinh một đứa cũng dễ nuôi mà, phải không."

"Có điều Ngôn à, em không thể cứ mãi che chở cho con nó, sau khi nó mười tuổi chúng ta nhất định sẽ mang nó về nhân gian tự lịch lãm." Tương lai, đây chính là người kế nhiệm thần vị cùng ma vj.

Chẳng sợ đau lòng cũng không thể đối tốt với nó quá, con đường này nó nhất định phải tự mình trải nghiệm vươn lên.

Thần vương còn thật sự gật đầu: "Tiểu Thụy mang trách nhiệm rất nặng, chúng ta không có khả năng giúp nó cả đời, ta hi vọng em có thể hiểu quyết định của ta và ma đầu."

"Tôi... sẽ tận lực không nhúng tay vào chuyện của Tiểu Thụy."

Ngô Hi Ngôn bất đắc dĩ đáp ứng, nhưng hiện tại, anh còn có rất nhiều thời gian ôm con, nó mới năm tuổi!

Đọc truyện chữ Full