Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ
Trạng Thái: Full
Thể Loại: Ngôn Tình
Views: 172
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
Thể Loại: Ngôn Tình
Views: 172
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
Chương mới nhất
- Chương 114: Cuộc Đời Tống Đào Yêu
- Chương 113: Cuộc Đời Tống Đào Yêu
- Chương 112: Chiết Tùng Niên (3)
- Chương 111: Chiết Tùng Niên (2)
- Chương 110: Chiết Tùng Niên (1)
- Chương 41: Đông Thú Chi Tranh 3
- Chương 42: Bắt Đầu Đợt Va Chạm Thứ Ba 1
- Chương 43: Bắt Đầu Đợt Va Chạm Thứ Ba 2
- Chương 44: Cái Khăn Này Trông Cực Kỳ Quen
- Chương 45: Hắn Cũng Hắn Cũng Không Muốn Bỏ Cuộc
- Chương 46: Biểu Muội Đây Là Đã Rải Ra Ngoài Mấy Cái Khăn
- Chương 47: Ngại Quá Quên Mất Ngài Rồi Ngài Lại Không Có Khăn Tay
- Chương 48: Biểu Huynh Tính Ra Quẻ Đại Hung
- Chương 49: Biểu Muội Muội Hẳn Là Không Thích Ta Nhỉ
- Chương 50: 50: Con Vừa Ý Cái Kẻ Sa Cơ Thất Thế Đến Từ Vân Châu Kia Phải Không
- Chương 51: 51: Thịnh Trường Dực Vẻ Mặt Nhàn Nhạt Đi Tới Phía Trước Một Bước
- Chương 52: 52: Muội Hiểu Lầm Rồi Vân Vương Thế Tử Là Người Tốt
- Chương 53: 53: Tổ Mẫu Muốn Cầu Hôn Nàng Cho Ta
- Chương 54: 54: Người Ta Chiết Cô Nương Còn Cho Bọn Hắn Ném Qua Khăn Tay
- Chương 55: 55: Tiểu Nha Đầu Ngươi Trưởng Thành Rồi Đã Có Tình Lang
- Chương 56: 56: Vậy Vậy Thần Nữ Cũng Tặng Cho Thế Tử Gia Một Phần Quà
- Chương 57: 57: Nếu Là Cầu Thân Nàng Còn Chưa Kịp Báo Cho Ngũ Phu Nhân Biết Đâu
- Chương 58: 58: Ta Muốn Cầu Thân Biểu Cô Nương Trong Phủ
- Chương 59: 59: Làm Mai Cũng Không Phải Nhà Khác Chính Là Tiểu Tử Nhà Ta
- Chương 60: 60: Các Ngươi Có Biết Tần Quỹ Đã Bị Phán Chém Đầu
Bạn đang đọc truyện Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ của tác giả Chi U Cửu.
Trích đoạn:
Năm mười lăm Cảnh Diệu.
Tháng chín, Vân Châu gió cát bắt đầu chìm trong gió lạnh. Chiết Tịch Lam mang theo một cái cung sừng trâu trên lưng xuất phát từ thôn trang ở ngoại thành, nàng bất chấp gió cát lần lượt trèo qua từng sườn núi đất vàng này đến sườn núi đất vàng khác, cuối cùng cũng đã tới cổng thành phủ Vân Châu.
Nàng phong trần mệt mỏi, áo ngoài màu đỏ thắm trên người còn có miếng vá, ủng dưới chân hẳn là vừa giẫm qua vũng bùn, ướt một mảng, phía trên bị bùn bám vào, đi một bước vung ra một chút, nhìn có hơi chật vật, chỉ có điều sắc mặt nàng lại rất lãnh đạm, ánh mắt nhàn nhạt, vẻ mặt rất bình thản.