Tiên Sở
Thể Loại: Tiên Hiệp Kiếm Hiệp
Views: 4765
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 140: Tiên sở đoạn kết - Nếu còn có kiếp sau
- Chương 139: Hiên viên tiên kinh
- Chương 138: Chỉ thủ bổ thiên (3)
- Chương 137: Chỉ thủ bổ thiên (2)
- Chương 136: Chỉ thủ bổ thiên
- Chương 61: Phấn mặc đăng trường
- Chương 62: Phấn mặc đăng trường (2)
- Chương 63: Tố Nữ chân kinh
- Chương 64: Tố Nữ chân kinh (2)
- Chương 65: Phong bạo tiền tịch (P1)
- Chương 66: Phong bạo tiền tịch (Phần 2)
- Chương 67: Phong bạo tiền tịch (Phần 3)
- Chương 68: Khuynh quốc khuynh thành (Phần 1)
- Chương 69: Khuynh quốc khuynh thành (Phần cuối)
- Chương 70: Tương kế tựu kế (Phần 1)
- Chương 71: Tương kế tựu kế (Phần 2)
- Chương 72: Tương kế tựu kế (P3)
- Chương 73: Từ Ân Tự tháp (P1)
- Chương 74: Từ Ân Tự tháp (P2)
- Chương 75: Từ Ân Tự tháp (P3)
- Chương 76: Chu tước thất túc (P1)
- Chương 77: Chu tước thất túc (P2)
- Chương 78: Chu tước thất túc (P3)
- Chương 79: Mạc hậu thiên sư (P1)
- Chương 80: Mạc hậu thiên sư (P2)
Trích đoạn:
- Nương tử, xuân tiêu một khắc trị giá ngàn vàng, chúng ta không thể vì khách đến thăm mà mất đi cảm hứng.”
Bàn tay vừa lật, đưa hai chân nàng tách ra, phân thân bạo dĩnh, mạnh mẽ áp mạnh vào mật hồ trung của nàng!
Tiêu Vãn Tình không kịp phòng, giật mình nói:
- Không được…
Lời chưa dứt chỉ thấy hạ thể bị xé rách cảm giác đau nhức, đảo hút một ngụm lương khí, một vật cứng rắn đã hung mãnh xung nhập!
“Ô…” Nàng môi bị bịt kín, uốn cong người, song thủ cuồng loạn hung hãn đánh vào ngực hắn, lệ thủy đầm đìa.
Trong phút chốc vừa kinh vừa sợ, bi ai khổ sở và tuyệt vọng, tu luyện hai mươi năm ngọc nữ thiên tiên đại pháp nay đã bị hủy!
Sở Dịch mang theo khoái ý phục hận, vừa liếm nước mắt nàng vừa lãnh khốc nói:
- Nương tử khóc làm gì, đây không phải là lần đầu tiên, yên tâm, phu quân sẽ đối tốt với ngươi.
Ngón tay như phi đạn, nhanh chóng phong trụ toàn bộ kinh mạch toàn thân nàng, không quan tâm tới đại địch bên ngoài, cẩn thận nhấc đùi ngọc của nàng, thô bạo liên tục đưa vào, không hề có chút thương hoa tiếc ngọc...